Triển Chiêu sờ mất một lúc lâu, lấy một cái túi vải màu trắng trong vạt áo Bạch Ngọc Đường ra.
Bạch Ngọc Đường nhìn nhìn, đây là thứ tối qua Triển Chiêu ra vẻ thần bí nhét vào ngực áo mình, bảo giữ cho hắn.
Bạch Ngọc Đường không biết là thứ gì,Triển Chiêu cười híp mắt nói với hắn: “Ngàn vạn lần không được làm mấtcũng không được nhìn! Làm hư thì phải đền tiền.”
Sầm Lâm cũng không biết Triển Chiêu lấy thứ gì ra, khó hiểu nhìn chiếc túi kia.
Triển Chiêu mở túi lấy thứ gì đó đenbóng ra, cầm bằng ba ngón tay, đưa cao quá đầu, nói to với xung quanh:“Các vị huynh đệ nguyên Triệu gia quân, có nhận ra đây là thứ gì không?”
Sầm Lâm ngẩn người, trong tay TriểnChiêu là một mảnh đá đen có hình một con hổ đang nằm, chín con kim longđược khắc khéo léo thành vằn trên lưng con hổ đen, trên bụng hổ khắc rõtám chữ, “Hộ quốc hộ dân, thiên hạ thái bình”.
Kẻ viết nên tám chữ chính khí bừng bừngnày, chính là Binh Mã Đại Nguyên Soái của Tống triều, lưu manh Triệu Phổ coi trời bằng vung.
Bạch Ngọc Đường ngây người một lúc lâu,con mèo này bắt mình giữ hổ phù, vì sợ làm mất phải đền tiền? Hay là sợbuổi tối nằm ngủ bị cấn?
Đối với người tòng quân mà nói, TriệuPhổ là một nhân vật truyền kì, là đứng trên cả thần phật, không thể laychuyển trong lòng bọn họ. Triển Chiêu giơ binh phù của Triệu Phổ, nóivới bốn phía: “Các vị huynh đệ nguyên Triệu gia quân, Triệu Phổ muốn tachuyển lời.”
Lúc này, Triển Chiêu đã bỏ vẻ mặt vui vẻ đùa giỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351087/quyen-5-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.