Tiểu Tứ Tử đột nhiên hô một tiếng, BạchNgọc Đường nhìn theo hướng tay bảo bối chỉ, thấy một đội binh mã thúcngựa chạy như bay từ cổng thành Khai Phong đến.
Đường trong Khai Phong, đặc biệt là conđường lớn chạy khắp Khai Phong đến tận cổng thành này, hai bên đường rất nhiều hàng quán, người đi lại trên đường cũng nhiều, đi bộ còn dễ đụngphải, đừng nói đến một đội nhân mã chạy thẳng từ cổng thành vào.
Lập tức, người ngã ngựa đổ. Người điđường kinh hãi chạy tán loạn, những người không kịp trốn bị đụng ngãtrên đất, đội nhân mã lại vẫn chạy tới, cửa hàng, quầy hàng hai bênđường đổ rạp, khắp nơi hỗn loạn.
Móng ngựa làm bụi mù tung lên, con đường lớn của Khai Phong phồn hoa đầy tiếng kêu than.
Bạch Ngọc Đường bế Tiểu Tứ Tử đứng giữacon đường, thấy một con ngựa lớn lông nâu, ngựa còn đeo một cái mặt nạsắt, hệt như khi quân mã xuất chinh đánh giặc.
Người trên ngựa rất trẻ, nhiều lắm chỉkhoảng mười bảy mười tám tuổi, nhưng hành vi cử chỉ cực kì ngạo mạn,thấy ngựa đụng trúng người người cũng không dừng lại, còn dùng roi ngựaxua người cản đường, hét bảo bọn họ tránh ra.
Bạch Ngọc Đường thả Tiểu Tứ Tử xuống: “Tránh phía sau ta.”
Tiểu Tứ Tử vội trốn sau lưng Bạch NgọcĐường. Đại đa số người ở Khai Phong đều nhận ra Bạch Ngọc Đường, thấy có hắn ở đây, liền lũ lượt trốn sau lưng hắn không chạy nữa, quay đầu lạinhìn.
Lúc ấy ngựa đã đến gần, thanh niên trênngựa thấy Bạch Ngọc Đường cản đường, liền hô lớn một tiếng: “Cút ngay,đừng ngáng đường ngựa của ta!”
Sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351065/quyen-5-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.