Đám cháy này, thiêu rụi cả khách điếm,may là cứu hỏa kịp thời, thời điểm cháy cũng không quá muộn, cho nênngoại trừ các thư sinh và tiểu nhị bị bỏng, thì không ai mất mạng, lửacũng không lan rộng, cho nên tổn thất không lớn lắm.
Bị thương nặng nhất, hẳn là Tây MônDược, Công Tôn cho người khiêng hắn đến khách điếm gần đó kiểm tra kĩcàng, phát hiện hắn trúng một loại độc rắn cực kì hiếm thấy.
“Rắn?” Triển Chiêu cau mày, đời này hắnhận nhất hai thứ, một là rắn hai là nhện… Cũng không phải sợ, chỉ cóđiều nhìn thấy là toàn thân nổi da gà.
Bạch Ngọc Đường lại càng không kém, tất cả những thứ bò trên đất, không có chân hoặc có quá nhiều chân, hắn đều thấy buồn nôn.
“Là rắn cỏ, hơn nữa loại rắn này khôngcó ở Trung Nguyên.” Công Tôn lấy ngân châm ra trừ độc cứu mạng hắn, rồilấy đơn thuốc, bảo các ảnh vệ đi bốc thuốc, trong một canh giờ, phải cóđủ nguyên liệu.
Triệu Phổ còn bảo Giả Ảnh vào hoàng cung một chuyến, tìm ngự y lấy, sợ không đủ thuốc.
“Có nguy hiểm không?” Đổng Húc cũng hoàn hồn lại đến hỏi: “Một canh giờ trước ta thấy hắn vẫn khỏe mạnh!”
Khổng phu nhân bên cạnh sợ xám mặt, gậtđầu liên tục, lúc xem bệnh khi nãy, còn cảm thấy Tây Môn Dược rất thúvị, sao vừa chớp mắt đã thành thế này?
“Quả thật hắn trúng độc chưa lâu.” CôngTôn quay đầu lại nói với mọi người: “Còn nữa, loại độc này rất mạnh, nếu không phải hắn có nội lực thâm hậu, có lẽ đã chết rồi, nhưng dù vậycũng không chịu được lâu.”
“Sao?” Tiếu Mạt và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351062/quyen-5-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.