Động tác của nữ quỷ bạch y kia nhanhnhẹn gọn gàng, có thể thấy được là khinh công không tệ, nàng ta chạy một lúc, cuối cùng nhảy qua tường vào cửa hàng cổ vịt cay chết mèo.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nhìn nhau một cái: Nữ quỷ đi ăn cổ vịt sao?
Hai người cùng nhảy lên tường, thấy nữ quỷ “bay” vào một gian phòng, đốt đèn.
Biết đốt đèn nghĩa là sợ tối, sợ tối thì hẳn là không phải nữ quỷ rồi. Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường im lặngnhảy lên mái nhà, thuần thục nhấc một mảnh ngói lên, cùng nhìn vàotrong.
Trước bàn trang điểm, nữ quỷ kia đangsoi gương lau mặt, bột trắng trên mặt bị lau sạch, khuôn mặt thật là một tiểu cô nương mười sáu mười bảy tuổi, dung mạo cũng xem như thanh tú.
Triển Chiêu nhíu mày nhìn nhìn Bạch Ngọc Đường, Bạch Ngọc Đường hiểu ý hắn, tiểu cô nương nhỏ như vậy, lại cóthù oán với ai? Còn giả ma giả quỷ.
Ngay lúc ấy, bên ngoài có tiếng bước chân.
Hai người đều hạ thấp người, nằm rạp trên mái nhà.
Nhìn ra sân, liền thấy một nam tử trungniên bước nhanh đến, đi qua sân, đến gõ nhẹ vào cửa, hỏi vọng vào trong: “Ngũ cô nương, về rồi sao?”
“Phải~” Tiếng trả lời khe khẽ, âm độ cao, xem ra đây là chất giọng bẩm sinh.
Nam tử kia đẩy cửa đi vào.
Ngũ cô nương bên trong lại gọi hắn một tiếng: “Trung bá, còn chưa ngủ sao?”
“Chưa ngủ, cô nương vừa đi đâu?” Trungbá ngồi xuống cạnh nàng ta: “Mấy ngày này đừng ra ngoài nhiều, xảy rachuyện ta không biết phải ăn nói thế nào.”
“Yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351040/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.