Dùng hơn hai canh giờ, cuối cùng BạchNgọc Đường cũng phá giải hết các ám khí trong địa huyệt, Triển Chiêuthấy hắn đã phá được cửa ải cuối cùng, đôi vai cứng còng cũng thả lỏngxuống, xem như an toàn.
Đẩy cánh cửa cuối cùng ra, hai người đivào một căn phòng hình vuông lớn, giữa phòng có một bát hương… Nói chính xác, là một cái vạc vuông.
Triển Chiêu lần đầu tiên thấy cái vạclớn như vậy, lập tức nghĩ nếu Công Tôn ở đây, chắc chắn sẽ nói một tràng dài mấy câu thông thái về xuất xứ này nọ của nó, cái vạc trước cửa đãxa xỉ như vậy, các thứ bên trong có lẽ càng nhiều hơn? Đáng tiếc bọnCông Tôn không ở đây.
Thời gian gần đây hắn chui địa động đếnphát sợ rồi, mấy người này sao cứ thích chui địa động? Lúc thì mộ phầncủa công chúa cổ đại, lúc thì kho báu của Yêu Thành, ở trên mặt đấtkhông tốt sao? Mong Yêu Thành chìm mau một chút, hắn sẽ về thoải mái tắm nước nóng, sau đó phơi nắng, rồi sau đó nhéo nhéo hai cái má núc thịtcủa Tiểu Tứ Tử, cái gì cũng hơn dưới lòng đất!
Bạch Ngọc Đường đi đến ngồi xuống cạnh cái vạc, nắm lấy một chân vạc xoay nhẹ một vòng.
“Cách” một tiếng, một bức tường phía trước vang lên tiếng “kịch kịch”.
Triển Chiêu đi tới, thấy bức tường đó đang chầm chậm rút lên cao, phía sau là hai cánh cửa sắt đóng chặt.
“Sau cửa có lẽ là trung tâm của địahuyệt.” Bạch Ngọc Đường lấy bản vẽ ra đối chiếu, nói với Triển Chiêu:“Trong bản vẽ không có phần phía sau, có người vẽ một vòng tròn đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351023/quyen-3-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.