Đổng Hiểu Điệp chỉ nói với Triển Chiêumột chuyện: Căn cứ theo kinh nghiệm nhiều năm sinh sống trên biển củabọn hắn, có thể nhìn ra được tình trạng vùng biển này thời gian gần đâyrất lạ. Chẳng may… Hắn nói nếu như chẳng may, tòa Yêu Thành kia chìmxuống biển, kết quả có thể là trận sóng thần cực lớn. Đến lúc đó, đừngnói là Hãm Không Đảo, Hà Bang, thậm chí cả Tùng Giang Phủ cũng có khảnăng bị nhấn chìm.
Lời này nói ra rất ghê người, nhưng thần sắc của Đổng Hiểu Điệp khi nói rất nghiêm túc: “Triển đại nhân, ngàithử chú ý xem, gần đây thú hoang trên đảo đều bắt đầu chuyển chỗ, đặcbiệt là chuột, đã lâu không thấy con nào.”
Triển Chiêu nhíu mày.
Sau khi Đổng Hiểu Điệp vứt lại những lời này, thì vỗ nhẹ lên vai Triển Chiêu: “Hy vọng chỉ là ta nghĩ nhiều.” Nói xong thì đi.
.
.
Triển Chiêu ngốc mặt đứng tại chỗ, trước đây khi hắn ở Nam Hải đã từng gặp sóng thần. Ngọn sóng cao như núi ậpxuống, không còn một ngọn cỏ sống… Sức mạnh đó tuyệt đối không phải thứcon người có thể ngăn được. Dân cư trong Tùng Giang Phủ rất đông, nếuchẳng may đại nạn ập đến chắc chắn sẽ có rất nhiều người mất mạng, nênlàm thế nào mới tốt?
“Huynh đệ?”
Triển Chiêu đang phát ngốc, cảm giác cóngười vỗ vai mình một cái, quay đầu, liền nhìn thấy Tương Bình đứng bêncạnh: “Con hồ ly Đổng Hiểu Điệp nói cái gì với đệ rồi?”
“Hồ ly?” Triển Chiêu hơi ngạc nhiên.
Tương Bình nhẹ nhàng phẩy quạt, quan sát Triển Chiêu một lúc, cười mấy tiếng: “Nếu có gì nghĩ không thông, thìđi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1351010/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.