Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường thấy được tín hiệu cầu cứu của Hải Long Bang, tuy biết rằng hiện tại có chạy đếncũng không còn kịp nữa, nhưng vẫn phải đến xem thử.
Hai người vừa định đi, lão gia tử lạibắt đầu tự lầm bầm cái gì mà tự tác nghiệt không sống yên, chết rồi chết rồi, xong chuyện rồi, báo ứng đúng người.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đã nghelão gia tử say rượu nói nhảm cả đêm rồi, không còn phân biệt được câunào là thật câu nào là giả nữa.
Nhưng nhớ đến quỷ diện nhân kia, khôngthể để mặc hắn ở đây một mình, thế là hai người cùng đưa tay nhấc hắnlên, đem theo đến bến tàu.
Lão nhân lúc này lại rất ngoan, không ồn ào giãy dụa, tùy ý Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu mang đi.
.
.
Khi đến nơi thì thấy đã có không ítngười tụ tập, Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu đi lên khu đất cao nhìn raxa, cũng kinh ngạc đến giật mình, toàn bộ thủy trại của Hải Long Bangđều đang đỏ lửa, ngọn lửa nhuộm đỏ rực cả một vùng biển lớn.
Trong thủy trại tiếng khóc than dậytrời, nha mônTùng Giang Phủ đã phái thuyền đến cứu hỏa. Các đảo xungquanh cũng đưa thuyền đến cứu viện… Nhưng đáng tiếc thế lửa quá hunghãn, không ai đến gần được, chỉ có thể trừng mắt nhìn toàn bộ Hải LongBang bị đốt thành tro bụi.
Còn may là đang ở trên biển, nếu lửa bắt lên người, không có chỗ trốn vẫn có thể nhảy xuống nước, vì vậy cho nên có một đám người bị thương bơi trong nước kêu cứu, quan phủ và các nhân sĩ giang hồ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350999/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.