Ngoài dự đoán, sau cửa cũng không phảicảnh tượng đáng sợ đầu người máu chảy đầm đìa hay thi thể bị chặt nhỏgì. Phía sau thật ra là một ngăn tủ lớn, bên trong xếp từng hàng bìnhsứ, miệng bình đều niêm phong kín, hẳn là cất rượu. Toàn bộ ngăn tủ đềuchảy đầy một lớp tương nâu, chảy ra ngoài, tràn ra khe cửa, nhìn qua cóvẻ rất giống máu.
Triển Chiêu đưa tay sờ sờ, hơi dính dính, đưa đến dưới mũi ngửi ngửi, nhướng mày một cái, đưa cho Bạch Ngọc Đường ngửi.
Bạch Ngọc Đường cúi đầu ngửi thử, chỉghe được mùi bã rượu không hề có chút mùi máu nào, xác định không phảimáu. Còn đang nghiên cứu xem nó là gì, không đề phòng, Triển Chiêu đưangón tay lên bôi lớp tương dính dính đó lên mũi Bạch Ngọc Đường.
“Ha ha.” Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương đềucười rộ lên, Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ đưa tay xoa mũi, Triển Chiêu điqua giúp hắn lau, dựa vào rất là sát… Bạch Ngọc Đường nhìn Triển Chiêu,Triển Chiêu cũng nhìn Bạch Ngọc Đường.
Tiểu Tứ Tử ngửa mặt nhìn hai người, ánhmắt hai người này khi thỉnh thoảng lại đây đó liếc nhau, căn bản làgiống cha và Cửu Cửu như đúc! Vậy mà còn giấu giấu diếm diếm không chịunói thích, đáng giận!
Đang ở trong bầu không khí mờ ám, bỗngnhiên từ phòng cách vách, truyền đến thanh âm “lạch cạch”, dường như làcó vật gì vừa rơi.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường lập tứcphục hồi tinh thần lại, gần đây không hiểu sao cứ hay thất thần, vộivàng đi theo tiếng động vào căn phòng phía sau…
.
.
Sau lớp rèm cửa dày là một gian phòngkhác, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350971/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.