Nơi tìm thấy thi thể không đầu, là trênmột con đường nhỏ ở ngoại thành, con đường này giao với quan đạo mà hômqua bọn Công Tôn vào thành, phía trước là sơn lâm um tùm, phía sau cómấy con sông nhỏ, rất hẻo lánh.
Có người nói là do một nông phu ở phụ cận, khi lên đây gánh nước phát hiện ra.
Triệu Phổ bảo Lưu Hiệp mang đến một tấmbản đồ địa phương, kiểm tra một chút, cánh rừng này nối liền với sơn lâm xung quanh, tiếp giáp với quan đạo, có rất nhiều nơi có thể ra hoặc vào thành. Khó trách tối qua bọn họ gặp phải quái nhân cầm theo đầu ngườikia… Như thế xem ra không cần hỏi a, tám phần là do quái vật có cánh kia giết người.
.
.
Công Tôn đi qua, ngồi xuống bên cạnh thi thể kiểm tra, có vẻ chết không mấy nhanh chóng, máu chảy thành một vũng lớn, xem ra trước khi chết có giãy dụa, cũng không phải thúc thủ chịutrói.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường thì quan sát địa hình xung quanh, trên mặt đất có vết máu, kéo ra rất xa, hướng đến quan đạo.
“Đầu là bị xé xuống khi còn sống, hoặclà ngay sau khi chết.” Công Tôn nhìn vết thương một chút: “Không phảidùng đao, là dùng sức xé xuống.”
“Xé xuống khi còn sống?” Những ngườibiết võ công trăm miệng một lời, thầm nói đây là loại người gì a? Chuyện này không phải chỉ cần có sức là làm được, chẳng lẽ là võ lâm cao thủ,bằng không thật sự là quái vật!
“Người chết là nam nhân, niên kỉ có lẽkhoảng từ bốn mươi lăm đến năm mươi, hình thể tương đối béo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350969/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.