Tiếng cười âm trầm, mang theo chút quỷdị, Triển Chiêu nghe xong cẩn thận phân tích, hẳn là một nam nhân, hơnnữa dường như tuổi cũng đã cao.
“Triển đại nhân… Hạnh ngộ.” Người đi tới là một nam tử mặc bạch y trường sam, nếu Triển Chiêu có thể nhìn được,nhất định sẽ ngạc nhiên vì sự khác nhau giữa thanh âm và hình dáng củahắn.
Người này thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi, nhưng thanh âm lại già nua tựa như đã bảy tám mươi tuổi.
Càng đặc biệt là, dung mạo hắn thanh túđẹp đẽ, nếu đứng giữa những nam nữ bình thường, làm nam nhân có vẻ quánữ tính, mà làm nữ nhân lại quá cứng rắn.
“Các hạ là người phương nào?” TriểnChiêu thấp giọng hỏi, đồng thời cảm giác được xung quanh còn khí tức của mười người vừa đến… Những người này đều nín thở bế khí, nhìn ra được là đang mai phục ——- lai giả bất thiện a.[thiện giả bất lai, lai giả bất thiện: người lương thiện không đến, người đến không lương thiện]
“Triển đại nhân là quý nhân bận nhiềuviệc, chúng ta đã từng gặp qua.” Người nọ chậm rãi đi tới chỗ cách Triển Chiêu năm bước, cười nhẹ: “… Đúng rồi, khi đó là thời điểm đại hội anhhùng. Ai nha, khi đó ta cửu mộ uy danh của Triển đại nhân, ta còn nghĩrằng Triển đại nhân cũng giống như Âu Dương đại hiệp thân to thể béolưng hùm vai gấu, không ngờ lại trẻ tuổi tuấn tú như vậy.”
Triển Chiêu nghe giọng điệu kì quái củahắn, thanh âm lại càng bất nam bất nữ, cực kì khó chịu, tâm nói có khinào là thái giám trong cung?
“Ai… Xem ra Triển đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350962/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.