Bạch Ngọc Đường bước tới một bước, Triển Chiêu nghe thấy hắn tới, liền đưa tay mở cửa, thấy Triển Chiêu lầm tìmngạch cửa, Bạch Ngọc Đường bước nhanh một bước tới bên cạnh, muốn giúphắn mở cửa.
Con người có đôi lúc rất kì lạ, rõ rànglà muốn mở cửa, thế nhưng lúc xuất thủ, lại hướng về phía tay TriểnChiêu. Triển Chiêu cũng kì lạ, rõ ràng mình có thể nghe tiếng để tránh,vậy mà lại quên phản ứng, thế nên tay hai người không hẹn mà gặp tạingạch cửa.
Ngón tay Bạch Ngọc Đường, nhẹ nhàng lướt qua trên mu bàn tay Triển Chiêu, động tác của hai người cũng không dừng lại, coi như chỉ là vô ý chạm trúng, cho nên cũng không nghĩ nhiều tớinguyên do.
Trên tay vẫn còn lưu giữ lại ấm áp củađối phương, Triển Chiêu thu tay về phía sau, Bạch Ngọc Đường thì thànhcông chạm đến nắm cửa, nhẹ nhàng đẩy… Két một tiếng, đại môn mở.
.
.
Trong viện khí trời sáng rõ, thời tiết rất tốt.
Hai người ra cửa, gió mát buổi sán thổitan luồng không khí ám muội trong phòng, hai người bỗng có chút thất lạc không hiểu vì sao.
Bạch Ngọc Đường ngẩng đầu, thấy mọi người đều ở trong viện, liền chấn chỉnh tinh thần đi tới, Triển Chiêu thì đi bên cạnh.
Triệu Phổ và Tiêu Lương đang luyện đao,Tiêu Lương dù sao cũng còn nhỏ, công phu còn chưa ổn định, cho nên mỗingày đều phải luyện tập không được lười biếng.
Mà tương đối thú vị là Công Tôn và Tiểu Tứ Tử.
Tiểu Tứ Tử ngồi trên ghế, ngưỡng mặtnghiêng đầu, Công Tôn thì vừa đang giữa đầu nhìn vào trong tai bảo bối,vừa hỏi: “Có đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350955/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.