Bạch Ngọc Đường ngừng bước, quay đầu lại nhìn Tam Phượng cùng Tứ Phượng.
Tam Phượng kéo kéo tay áo Tứ Phượng ——- đừng chọc hắn tương đối tốt hơn.
Tứ Phượng cũng kéo nàng, chạy tới trướcmặt Bạch Ngọc Đường, hỏi: “Có phải hắn dẫn theo một con gấu nhỏ cùng hai tiểu hài nhi không, một có vẻ rất có tiền đồ, một cực kì khả ái nhưngcó vẻ ngốc ngốc không?”
Bạch Ngọc Đường nhấc mắt, nhìn hai tỷ muội.
Vốn dĩ vành nón được kéo xuống rất thấp, hai người chỉ có thể nhìn thấy nửa mặt dưới của Bạch Ngọc Đường. Hiệntại hắn ngẩng đầu, hai người lập tức nhìn rõ.
Tứ Phượng thất kinh, tâm nói… Ai nha, nam nhân này quả thật dễ nhìn!
Tam Phượng so với muội muội nhà mình thì ổn định hơn rất nhiều, sau khi thấy mặt Bạch Ngọc Đường, vô thức cúiđầu nhìn lướt qua trường đao trong tay hắn… Đột nhiên nhớ tới một người, hít một hơi khí lạnh nắm chặt cánh tay Tứ Phượng.
Tứ Phượng bị nàng nắm đến đau, nhưng là không hiểu ý nàng, nói tiếp: “Người áo lam ngươi muốn tìm, có phải là mù…”
Một chữ mù vừa ra khỏi miệng, liền thấy ánh mắt Bạch Ngọc Đường phát lạnh, Tứ Phượng cả kinh.
Tam Phượng vội vàng nói: “Đại hiệp, muội muội của ta ngu ngốc nói bậy, chúng ta thật sự là thấy người nọ, tạicửa thành. Ba người bọn họ vào thành đại khái cũng nửa canh giờ rồi, vào từ cửa bắc, cho nên là đi về phía nam, ngươi đi đến khách điếm ở namthành tìm thử xem.”
Tứ Phượng phục hồi tinh thần lại, mớiphát hiện cái gì tỷ tỷ cũng nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hanh-thien-ha/1350938/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.