Không biết lấy dũng khí từ đâu, tôi chợt gào lên: “Thanh Anh!!”
Sở dĩ gọi như thế, là bởi trong tích tắc ấy chẳng hiểu sao tôi lại nhớ đến câu chuyện bà cụ Trì kể ngày trước. Vì thế trong nháy mắt kinh tâm động phách, hình ảnh cô gái bi thương của chuyện lại xuất hiện trong đầu tôi, trùng khớp với gương mặt méo mó này.
Tôi buột miệng gọi tên, khiến nét mặt làm người khác kinh sợ của ả bỗng ngưng đọng, trái lại đôi mắt đang trợn trừng như muốn lồi thêm ra.
Ngay lúc ả đang ngẩn người, tôi chống tay vào tường, cuống quít chạy khỏi nhà vệ sinh nữ.
Song tôi chạy chẳng được vài bước, ả đã vọt tới, vươn một tay tóm lấy mắt cá chân tôi. Cũng bởi bị lực kéo quá mạnh nên tôi mất trọng tâm, ngã nhào xuống đất.
Kí ức lập tức quay về hơn một tháng trước đây, tôi và ả lần đầu giáp mặt, bàn tay ả chính là dùng một lực quái dị như này nắm cổ chân tôi, tất cả đều bắt đầu giống nhau.
Nếu tôi không xao nhãng nhớ lại quá khứ, thì ả đã chẳng tóm được vai tôi, cảm giác đau đớn truyền đến từ vai làm tôi biết móng tay của ả đã cắm sâu vào da thịt. Mái tóc dài như rơm ướt sũng, rũ xuống cạnh mặt tôi lòa xòa trên mặt đất, giăng đầy trên vũng nước đọng. Giữa tiếng mưa sầm sập rơi, tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng cơ thể kéo căng dưới làn da mục nát, cùng tiếng ma xát giữa các khớp xương.
Tôi cố gắng bật dậy khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hang/3096737/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.