Trữ Nhiễm không coi mình là người ngoài, cô hiểu rõ Tần Tỉnh, nếu cô không chủ động mua hoa gì đó thì không chừng anh sẽ xử lý lạnh lùng lắm.
Cô cũng hiểu sơ sơ chút lòng tự trọng bí mật của đàn ông mà.
Anh sẵn sàng xuống xe vào tiệm hoa cùng cô hẳn là sẽ đáp ứng yêu cầu của cô, chỉ cần không yêu cầu quá đáng là được.
Trữ Nhiễm túm ống tay áo anh, “Em muốn hoa hồng, một đóa cũng được.”
Ánh mắt khẩn cầu của cô không cho phép anh từ chối.
Tần Tỉnh đeo kính râm, cô không thấy rõ giờ anh đang nhìn mình hay đang suy nghĩ có muốn tặng mình hoa hồng không.
“Em không thích hoa khác.” Trữ Nhiễm chặn đường lui, không cho anh lựa chọn.
Tần Tỉnh hỏi cô: “Chỉ một đóa?”
Trữ Nhiễm nghe giọng anh, có khi hôm nay cô có cơ hội nhận được 99 đóa, hoặc bét cũng 10 đóa.
Nghe nói thái tử nhỏ nhà họ Tần vung tay rất hào phóng.
Cô cười, không đáp lại nhưng đá quả bóng về cho anh, “Anh cũng thấy tặng một đóa là ki lắm đúng không?”
Tần Tỉnh gật đầu, “Ừ, cũng hòm hòm.” Anh quay sang nhìn nhân viên, “Cho tôi một bông hồng, không cần gói, cảm ơn.”
Trữ Nhiễm: “…”
Tần Tỉnh cầm điện thoại quét mã trả tiền, hỏi nhân viên hết bao nhiêu, anh cố ý nhấn mạnh: “Chỉ hoa hồng thôi đấy, bó kia cô ấy trả.”
Anh vừa nói vừa hất cằm về phía cô.
Trữ Nhiễm cầm đóa hồng trong tay, chặn trên kính râm của anh.
Trước mắt Tần Tỉnh lập tức tối sầm, không thấy gì cả.
“Làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005089/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.