Trong trang viên vài người chăn cừu Đức đang vui vẻ lùa đàn cừu trắng muốt về chuồng.
Buổi chiều từng vạt nắng vàng tươi rực rỡ xuyên qua những tán cây cổ thụ rậm rạp rơi vãi trên bàn trà.
Chủ tịch Ninh hóng dưa đến mức quên đường về nhà, vì vậy thuận tiện ở lại trang viên nhà họ Tiêu dùng bữa.
Sự nghi hoặc, khó chịu vì không tài nào giải thích được trước kia, có lẽ sau cuộc nói chuyện này sẽ hoàn toàn được giải đáp.
Hương trà nhài nồng nàn lan tỏa trong không khí.
Chủ tịch Ninh nâng một chén trà lên, quay đầu nhìn ông bạn già, “Ông đã sớm biết Dần Kỳ và Thẩm Đường quen biết, vì thế buộc 2 đứa nó phải tách ra sao?”
Chủ tịch Tiêu tức đến mức dạ dày cảm thấy cồn cào không thoải mái, vì thế cũng không dám uống vang hay trà, phân phó người giúp việc bưng một ly nước ấm tới.
Ông không đáp, nhưng chủ tịch Ninh chỉ cần nhìn sắc mặt liền đoàn được, tất cả tin đồn trên mạng đều là sự thật.
“Khó trách những năm này Dần Kỳ cũng không chịu yêu đương, chỉ dốc lòng dốc sức vào công việc.” Ông thong thả uống một ngụm trà, đội nhiên ngộ ra: “Bảo sao tự nhiên thằng nhóc này lại tích cực tham gia hạng mục hợp tác giữa Tiêu Ninh và GR như thế. Mà Tưởng Thành Duật cũng rất khách khí với GR.”
Thì ra tên nhóc nhà ông muốn từ chỗ Tưởng Thành Duật tìm hiểm một chút xem cậu hai nhà họ Tưởng đối với Thẩm Đường thế nào. Cuộc sống của Thẩm Đường có tốt không?”
“Thằng bé ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005040/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.