EDIT: BRANDY
Bảo nấu đồ ăn khuya cho người ta mà lại ăn hết xong còn bị bắt tại trận, ít nhiều cũng cảm thấy có chút thẹn thùng.
Thẩm Đường nín cười: “Làm xong thấy hơi khó ăn, cho nên em định phi tang vật chứng trước.”
Cái cớ này quá vụng về, Tưởng Thành Duật còn không biết cô người yêu nhà mình là kiểu người gì hay sao, cười mà như không cười, nói: “Dở mà có thể ăn không còn một miếng cơ à.”
Anh chỉ chỉ đĩa tôm sạch banh còn toàn vỏ trên bàn: “Chỉ còn chút nước tôm trong đĩa. Em vất vả rồi.”
Thẩm Đường cười ra tiếng, không giải thích nữa.
Cô còn phải đợi hoa đến, chuẩn bị cho anh một bữa ăn có nến, có hoa đầy bất ngờ, giờ cứ để tùy anh hiểu lầm vậy.
“Thẩm Đường, ăn một mình sẽ béo lên 3 cân đó.”
“...”
Thẩm Đường vừa lột vỏ tôm, trên tay dính mùi tanh, cô nhìn Tưởng Thành Duật nói: “Em khát nước, vừa rồi lúc luộc cho hơi nhiều muối.”
Tưởng Thành Duật cầm chiếc cốc thủy tinh gần đó, lấy nước đút cho cô, trêu: “Thấy không, tâm nhãn không tịnh, làm việc bất chính đến ngay cả muối cũng không nhìn rõ.”
Thẩm Đường cố ý đùa anh, làm bộ nâng tay, muốn bôi nước tôm lên mặt anh.
Tưởng Thành Duật lập tức tưởng cô gái nào đó đã bị anh chọc tức, muốn chơi xấu lại.
Tưởng Thành Duật buông chén nước, khống chế cổ tay Thẩm Đường.
Sức Thẩm Đường đương nhiên chẳng địch nổi anh, không thể động đậy.
Tưởng Thành Duật kéo 2 tay cô xuống, thân thể nghiêng về phía Thẩm Đường, cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005019/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.