Edit: Thanh An huyện chủ
Beta: Lyn
**********
Vào ngày thứ bảy sau khi xử lý xong vụ bồi thường của Vương Hiểu Diễm, mẹ cô gọi điện thoại đến, nghe được ở đầu dây bên kia, giọng của mẹ rất vui vẻ:
"Tiểu Phân à, hoa trong vườn của chúng ta đều nở rồi..."
"Tiểu Phân, mấy cây ăn quả chúng ta trồng đều nở hoa rồi, nào là cây lê, cây đào, cam... Thật sự rất đẹp!"
Trong lúc vô tình, mẹ cô còn nhắc đến bác Lý, giọng nói đều là tràn đầy vui sướng.
Đúng vậy, bác Lý kia đối với mẹ cô rất tốt, bao nhiêu năm rồi, mặc dù rất ít khi đến nhà nhưng Lưu Tinh Phân biết bác Lý vẫn nhớ thương mẹ của cô. Vậy mà mẹ lúc nào cũng từ chối ý tốt của ông ấy.
Hiện tại mẹ cũng đã được tự do, đến lúc bà cần được yêu thương.
Nhưng mà, mẹ đã thay đổi lời nói, giọng mang chút âu lo:
"Tiểu Phân à, con đừng liều mạng để kiếm tiền, mẹ chỉ muốn con được sống bình an qua ngày..."
Có phải mẹ đã biết gì đó hay không? Lời nói của mẹ khiến sự bất an của Lưu Tinh Phân lần nữa lại nổi lên?
Mẹ cô từ nhỏ đã rất nghiêm khắc với Lưu Tinh Phân.
Không có cha cuộc sống của hai mẹ con rất khó khăn.
Thế nhưng, mẹ lại không bao giờ cho phép cô được tùy tiện nhận đồ của người khác, dù chỉ là một viên đường.
Lưu Tinh Phân khi học lớp 3, cùng với đứa nhóc hàng xóm chơi xung quanh ở vườn rau, hai đứa nhỏ đều bị dưa leo hấp dẫn, trẻ con mà nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-duong/1267752/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.