Ông vừa ngã xuống thì cả phòng đều loạn. 
Trong đầu Hứa Song Uyển lập tức trống rỗng, nàng mờ mịt quay đầu tìm công công, bên cạnh là Đồ quản gia đang dẫn theo đại phu cứu chữa ông. Nàng há miệng đến mấy lần mới tìm lại được âm thanh của chính mình: “Quản… quản gia, nhanh tới Khương phủ.” 
Giọng của nàng quá nhỏ, chỉ có Thải Hà đi theo bên nàng một tấc không rời nghe thấy, nàng ấy lập tức hét to về phía quản gia: “Đồ quản gia, Đồ quản gia, nhanh tới Khương phủ thông báo cho Khương lão thái gia.” 
Đồ quản gia nghe vậy thì nhìn đại phu, sau đấy dặn dò người hầu nghe lệnh đại phu rồi chạy vội ra phía cửa. 
Trong phủ hiện tại quả thật phải mời lão thái gia đến trấn thủ. 
“Vị sai gia này,” Hứa Song Uyển nhìn người bên phía công công, không quản nam nữ khác biệt vội nhìn về phía thị vệ kia: “Xin hỏi tuỳ tùng bên cạnh trưởng công tử nhà ta đã trở về chưa?” 
Thị vệ kia không biết vì sao nàng đặt câu hỏi, nhưng vẫn trả lời: “Bẩm phu nhân, hai vị thiếp thân người hầu bên cạnh trưởng công tử đều bị thương nặng, ngàn cân treo sợi tóc.” 
“Thật ư?” Hứa Song Uyển mờ mịt, nàng còn chờ A Mạc về báo tin cho nàng đây. 
Trưởng công tử nói sẽ cho A Mạc về báo tin cho nàng, bảo nàng tin A Mạc. 
Hiện tại nàng nên tin ai? 
Nàng hy vọng đây không phải sự thật. 
Không phải sự thật thì tính mạng hắn không như ngàn cân treo sợi tóc. 
“Phu nhân, phu nhân…” Thị vệ của Đông cung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-duc-hau-phu/985674/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.