Đổng thị – phu nhân Đỗ đại học sĩ tới Hứa phủ trước đôi phu thê lại mặt nên được Hứa phủ mời vào trong ngồi. 
Lúc Hứa phủ đến đưa thiếp mời cho bà, vẫn là lúc Hứa nhị cô nương Hứa phủ gả vào Hầu phủ. 
Việc của người mai mối như bà, là nhận lời phó thác của Khương gia, ra mặt thay Hầu phủ. Nếu Hứa phủ làm việc thận trọng, ngày hạ sính lễ sẽ mời bà để cân bằng địa vị, chí ít cũng thể hiện sự bằng lòng trong việc định ra hôn ước với Hứa phủ; nhưng Hứa phủ không làm, cũng không phái bà mối của nhà gái đến trao đổi việc hôn lễ này, vẫn là bà vác mặt dày chạy mấy chuyến đến Hứa phủ. 
Mời bà đến làm chủ hôn cũng không phải việc cả hai nhà đã định trước, Hứa phủ là không bỏ được mặt mũi trước Hầu phủ suy tàn mới đến mời bà. Đỗ phu nhân sao không hiểu, nên ngày đầu tiên thấy người Hứa phủ đến cửa; ngoài mặt bà đồng ý với lời mời của Hứa phủ, nhưng trong lòng thì cười nhạt. 
Nhiều lời vô ích, nếu Hứa phủ thật lòng thì sao không phái bà mối đến trước cửa nhà bà, mà có mình Khương gia nhờ cậy bà làm người mai mối đến Hứa phủ vào ngày lại mặt? 
Đỗ Đổng thị được Khương gia nhờ cậy nên có thành kiến với Hứa phủ. Suốt đường vào Hứa phủ bà đều cười cười nói nói, nhưng ngoài cười bên trong không cười, chỉ là không thể vứt bỏ mặt mũi. Trong lòng bà có bao vui mừng thì chẳng ai biết. 
Nghe người của Hứa phủ nói Nhị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-duc-hau-phu/985660/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.