Trong lòng Hứa Song Uyển do dự, nhưng không ngừng bước, nàng hành lễ đơn giản rồi gật đầu với Thải Hà. 
Thải Hà từ nhỏ đã theo nàng nên sao có thể không hiểu ý. Từ hồi tiến vào Hầu phủ, các nàng vẫn chưa làm được gì cho cô nương, thế là nàng chạy vọt mấy bước đến bên cạnh bàn, di chuyển bàn, bưng ấm trà lên, cung kính đứng một bên chờ sai bảo. 
Ngu nương tử nhìn nàng dùng cái tốc độ sợ người khác giành mất việc mà khoé miệng giật giật. 
Lúc này Hứa Song Uyển đã đi theo Tuyên Trọng An tới bên giường, nàng đỡ phía đầu chăn để trưởng công tử nhẹ nhàng đặt tiểu công tử nằm xuống. 
Sau đó nàng vội nghiêng đầu liếc về phía Ngu nương tử, nàng ấy nhanh nhẹn đưa chiếc chăn nhỏ đang đặt ở đuôi giường lên. Hứa Song Uyển cầm chăn trong tay, ra hiệu cho trưởng công tử lui về phía sau một bước để nàng cầm chăn đắp cho cậu. 
Nàng vừa đắp chăn vừa sờ bàn tay nhỏ, thấy tay cậu ấm áp nàng mới thở phào nhẹ nhõm. 
Tốt quá, cậu đã ngủ say. 
Cậu vẫn còn nhỏ, vốn đã yếu ớt, lại còn vừa quậy một trận đã thấm mệt. Nếu vì không muốn tới đây mà gây ầm ĩ e là sẽ sinh bệnh mất. 
Nếu cậu đổ bệnh suy cho cùng cũng bởi vì nàng gả vào. Dù thế nào đi chăng nữa vẫn là lỗi của nàng, không biết người ngoài bàn tán gì thì lòng nàng cũng không dễ chịu. 
“Sao lại đưa đệ ấy tới đây?” Hứa Song Uyển thấy hắn ngồi xuống, nàng lập tức đi tới phía sau cởi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-duc-hau-phu/985658/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.