Đêm ấy khi Tuyên trưởng công tử trở về phòng, nương tử quản gia dẫn theo vú già bưng thức ăn ngon nóng hổi đến. Hứa Song Uyển ở trong phòng được vú già hầu phủ cùng Thải Hà hầu hạ thay quần áo nên cả người nhẹ nhàng thoải mái hẳn. Nàng ngồi chờ tại bàn, đối diện với trưởng công tử. 
“Ăn một chút đã.” Tuyên trưởng công tử đã đổi sang y phục bằng gấm màu lam, khiến sắc mặt hắn trông khỏe mạnh phần nào. Dù gương mặt hắn vẫn trắng bệch nhưng so với hồi nãy mặc áo bào đỏ thì giờ nhìn hắn hồng hào hơn. 
Từ lúc hắn dẫn theo tôi tớ vào cửa, hắn liên tục phân phó người đưa thuốc rồi thay quần áo. Nhờ khoảng thời gian ngồi không này mà tâm trạng căng thẳng của nàng dần bình tĩnh lại. 
Bây giờ vị trưởng công tử này có làm gì, nàng cũng chẳng kinh ngạc. 
Trước giờ nàng luôn nghĩ vị trưởng công tử này nho nhã lễ độ, nhưng hắn khác những thanh niên cùng tuổi đến từ các gia tộc thân quen lâu năm với nhà nàng. Nàng không dễ đoán tâm tư hắn như mấy cậu ấm được gia đình cưng chiều kia. 
Dù sao hắn cũng đã hai mươi ba – lớn hơn nàng bảy tuổi – trước đấy còn có hai vị hôn thê. Mấy năm này phủ Quy Đức Hầu không được lòng thánh thượng nên chắc chắn cuộc sống ở phủ rất khó khăn, hắn sao có thể là người đơn giản để một nữ tử khuê các như nàng cũng nhìn thấu. 
Đã chẳng nhìn thấu thì tạm thời không cần đoán mò. 
Thời gian còn dài, sẽ có ngày nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-duc-hau-phu/985653/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.