Đúng vậy, những lời cô ấy nói không sai. Nếu có chuyện gì, cần phải mở lòng và nói rõ ra là được.
Cô đã quyết tâm rồi, chờ Diêm Cơ xử lý xong chuyện ở dưới âm phủ, sau khi quay trở về, cô phải cẩn thận hỏi chuyện nàng một chút, hỏi cho rõ ràng!
Nghĩ đến đây, trái tim An Vĩ lại nhảy nhanh hơn mấy nhịp.
Ngày mùa hè mưa rào và sấm chớp tới nhanh, rời đi cũng nhanh, hết lần này tới lần khác, nhưng chỉ thoáng qua mà thôi.
Lúc này mưa đã nhỏ hạt, trời cũng đã tối hẳn.
Phiền muộn trong lòng cô cũng được giải quyết hơn một nửa. Cô lấy di động ra và nhìn xem thời gian, sau đó lại nhìn nhìn xung quanh. Cô không muốn suy nghĩ nhiều thêm nữa, vọt vào trong mưa.
Tốc độ của cô nhanh hơn, hai tay chống đỡ trên đầu, chạy ra phía đường lớn.
Trời tối, cô vẫn nên chạy nhanh về nhà, nếu không đụng phải những âm hồn kia, chúng chạy theo đến nhà lại càng phiền phức.
Phần lớn quỷ hồn lưu lại ở dương gian, mỗi người đều có đạo hạnh sâu đậm, không phải hung linh chính là ác quỷ. Dù cô không nghĩ tới mình cũng nên nghĩ tới sự an toàn của tiểu gia hỏa.
Khi cô chạy về đến dưới lầu nhà mình, nửa người đều bị ướt sũng, tóc dài rũ xuống trên vai.
Lúc cô bước lên cầu thang, cô nâng cổ tay mình lên, nhìn Hồng Ngọc Trạc, ngón tay không nhịn được bắt đầu vuốt ve nó.
Ta chờ nàng trở về, cho ta một câu trả lời.
****
An Bình và cô hẹn nhau đi tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-du-vi-the/437549/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.