Thời điểm khi chúng ta tới tiệm cà phê, từ ngoài cửa đã có thể nhìn thấy sự trống vắng trong tiệm.
Ngay cả khi tiệm được mở cửa trở lại, kinh doanh cũng không bằng như lúc trước.
Ông chủ mặc một bộ đồ tây, đứng ở trước cửa tiệm, đang thở ngắn than dài, u sầu đầy mặt.
An gia gia vừa bước xuống xe taxi, hai mắt lập tức nhìn về phía tám con ngựa đồng trước cổng vào khu dân cư nhỏ, bước chân bất chợt dừng lại.
Ông ấy vẫn luôn ngơ ngác nhìn về phía bên kia, An Bình cảm thấy rất kỳ lạ, tầm mắt cũng nhìn theo gia gia gia nhà mình, không ngờ lại bị An Vĩ dùng tay che khuất.
"Đừng nhìn, đi vào."
An gia gia nhướng mày, nhìn về phía tám con ngựa đồng kia, nhìn trái nhìn phải, cũng không thể nhìn ra hoa lá gì. Ông đột nhiên nghĩ đến, Tiểu An là người bí ẩn, không chừng con bé có thể nhìn thấy những thứ mắt thường không nhìn thấy ví dụ như quỷ hồn.
Ông nghĩ đến đây, nhìn về phía An Vĩ rùng mình một cái, vội vàng thu hồi tầm mắt, bước theo mọi người đi vào.
Ông chủ nhìn thấy An Vĩ tới, còn mang theo ba ông cháu, khuôn mặt tràn đầy u sầu ngay lập tức tươi cười, vui mừng khôn xiết.
Chỉ thấy ông ấy trực tiếp chạy ra, nắm tay cô một cái, kích động nói: "Ai nha, Tiểu An, mau, mau vào đi."
An Vĩ gật gật đầu, đang muốn đi theo ông chủ cùng nhau đi vào, bỗng nhìn thấy An gia gia dừng bước chân nhìn lại, ánh mắt nhìn thẳng về phía cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-du-vi-the/437545/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.