Bùi Mặc trong cơn tức giận, từng hành động đối với Vận Nhi vô cùng bạo lực và thô lỗ, hắn đè lấy cô hôn điên cuồng còn cắn đến mức rỉ máu.
“ Phạt em, tôi phạt chết em “
Vận Nhi bị sự mất kiểm soát này làm cho phát khóc, hắn càng hôn sâu cô càng khóc lớn hơn, hai mắt đỏ như chứa máu, nước mắt chảy dài không ngớt, hai tay bấu chặt tấm lưng to lớn, cô không dám chống cự cũng không tránh né chỉ nằm im để hắn phạt.
Bùi Mặc bị nước mắt của cô làm cho tỉnh táo, hắn tuy vẫn rất tức giận nhưng lại nhận ra đã khiến cô gái nhỏ này hoảng sợ tột độ, nếu còn tiếp tục vô tình hắn sẽ khiến cô trở nên ghét hắn, hắn không muốn cô gái nhỏ của mình nhìn mình với ánh mắt căm ghét.
Bùi Mặc hít một hơi thật sâu, kéo cô ôm chặt, hai tay vuốt xuống tấm lưng nhỏ dỗ dành: “ Xin lỗi, Vận Nhi, đừng khóc nữa “.
Tuy là dỗ dành nhưng ánh mắt hắn vẫn đang bốc cháy, ngọn lửa tức giận quá đỗi đáng sợ, Vận Nhi từ từ ôm lấy hắn cô lau sạch nước mắt mình, cô không trách hắn vì nghĩ đây là lỗi của mình, là cô một lần nữa cãi lời hắn nhận đồ từ người đàn ông khác.
Bùi Mặc hạ giọng xuống vài tông nhìn thẳng vào mắt cô: “ Em có ghét tôi không “.
“ Không ạ “, Vận Nhi lắc lắc đầu, hai tay cô đang vòng sau cổ người đàn ông, lúc nãy bị hắn ngang nhiên đè lên khiến quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-du-muon-danh-thien-than-de-yeu/2945738/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.