Trong mấy ngày nay gấp rút quay về Vũ Lộ thành, Ngu Tử Ngân thiết tưởng qua rất nhiều khả năng, thí như bọn họ có thể hay không tình cờ gặp phải quân địch trên đường, nếu gặp thì phải ứng đối như thế nào……
Hắn thiết tưởng ra rất nhiều khả năng, nhưng không có cái nào trở thành sự thật.
Có lẽ bọn hắn gặp may. Càng tiếp cận Vũ Lộ thành, bọn họ lại càng cẩn thận, nhưng thật ra chưa từng gặp một địch nhân nào, cứ như vậy một đường không chút trở ngại, cuối cùng, ra khỏi phiến rừng này, xa xa liền trông thấy cửa Vũ Lộ thành nguy vĩ (uy nghi to lớn) đồ sộ.
Tuy nói thuận lợi như thế là chuyện tốt, nhưng cùng lúc đó, Tử Ngân cũng cảm thấy có chút không bình thường.
Mấy vạn đại quân kia, tại sao lại giống như hư không tiêu thất? Còn nữa, hiện tại vẫn là ban ngày, nhưng lúc này cửa Vũ Lộ thành lại đóng chặt, xung quanh không người đi lại, nhìn qua quả thực như không thành.
「Xem ra có gì đó không bình thường.」 Hình Xuân đứng bên dễ dàng nói ra suy nghĩ trong lòng hắn.
「Ân,」 Ngu Tử Ngân ngưng trọng gật đầu,「Chúng ta nên hành sự cẩn thận.」 Nói xong liền tiến lên phía trước, muốn mau chóng vào nội thành. Chợt nghe phía sau truyền đến động tĩnh lạ thường, vội vàng xoay người, lập tức đại kinh thất sắc.
Hình Xuân nguyên nên theo sau hắn, nhưng lại bị dây thừng không biết từ đâu quấn quanh cổ kéo về phía sau.
「Hình Xuân!」 Tử Ngân bước nhanh đuổi theo, đuổi vào trong rừng, đột nhiên nghe thấy:
「Đứng lại!」
Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-tinh-thuong/140839/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.