Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổiTác giả: Di NhiênDịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 268: Trộm
Trong thủy tạ.
Tôn Phù đầu đầy mồ hôi vọt tới: "Vương gia, Vương gia!"
Khóe miệng Triệu Ngạn Tấn hiện lên ý cười: "Mỹ nhân của ta đoạt hoa khôi rồi sao?"
Tôn Phù lấy tờ giấy trong lòng ra: "Vương gia, ngài xem cái này đi."
"Đây là thứ gì?"
"Thơ của cô nương Trúc Hương làm."
"Xem gì mà xem, có gì đáng xem?" Triệu Ngạn Tấn không kiên nhẫn.
Tôn Phù đau khổ: "Vương gia, các thư sinh bên ngoài đều vì bài thơ này mà náo loạn lên hết."
"Đưa cho ta xem."
Đổng Tiếu nhận lấy tờ giấy, vừa xem, vừa đọc.
" Bắc quốc phong quang,Nghìn dặm băng ngưng,Vạn dặm tuyết rơi. Ngắm Trường thành sau trước,Duy màu trắng xoá,Trên dưới sông lớn, Ngừng bặt dòng khơi..."
Một chữ cuối cùng rơi xuống, trong thủy tạ lặng ngắt như tờ.
Triệu Ngạn Tấn kinh ngạc nhìn Đổng Tiếu, đáy lòng dâng lên một cỗ chí khí hào hùng, hận không thể uống say điên cuồng ca ba ngày ba đêm.
Lúc phụ thân còn trẻ đã trông coi đất Bắc, có thể nói là ông lớn lên từng ngày trong gió tuyết đất Bắc.
Sau khi lớn lên, lại theo phụ thân vào sinh ra tử trên lưng ngựa, đánh Thát Đát, chiến Hung Nô, bình định giang sơn.
Hắn tận mắt nhìn thấy vẻ đẹp của giang sơn này, cũng biết cảm giác kỳ diệu kia.
Ai nói nhân vật phong lưu kiến công lập nghiệp, không thể là hắn?
Hắn có điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3698316/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.