Yến Tam Hợp vẫn tiếp tục nói.
"Trươc khi nàng chết, cởi bỏ ni bào, soi gương tô mi chải tóc mai, bôi son, còn đeo trang sức đẹp nhất lên người, mà ngươi…” Giọng Yến Tam Hợp đột nhiên lạnh lẽo: “Sau khi nàng tắt thở, lại thay ni bào cho nàng, cởi bỏ trang sức, lau đi son phấn. Niệm tưởng trong lòng nàng vốn chưa đủ để thành ma, là hành động này của ngươi, khiến cho nàng sau khi chết không được yên ổn.”
“Đầu sỏ hóa ra là ta!” Tuệ Như co chân, quỳ thẳng xuống trước mặt Yến Tam Hợp, nỉ non một câu: "Là ta hại nàng ư?”
Trái tim Bùi Tiếu đã nhảy ra khỏi cổ họng.
"Tam Hợp, ý của ngươi là, không có lo liệu hậu sự theo ý nguyện người chết, thì có thể khiến người chết sinh tâm mà sao?”
“Vừa rồi ta không nói rõ ràng à?” Yến Tam hợp ánh mắt nhìn Bùi Tiếu như đang nhìn một tên ngốc: “Người chết là lớn, Bùi đại nhân chưa từng nghe nói sao?”
“Ta có nghe qua!” Bùi Tiếu đưa tay chỉ vào Tuệ Như, không chút do dự ném nồi qua: “Nàng chưa từng nghe qua!”
Yến Tam Hợp ngồi xổm xuống, lạnh lùng nhìn vào mắt Tuệ Như: “Ta không vô duyên vô cớ hóa niệm giải ma cho người khác, suy nghĩ kỹ một chút, ngươi bằng lòng trả giá thế nào để đóng quan tài lại cho nàng. Nghĩ kỹ rồi, ngươi lại đến tìm ta.”
“Yến cô nương.” Tuệ Như bởi vì kêu lớn tiếng, mặt mũi đỏ bừng: “Bần ni chỉ hỏi ngươi một câu.”
“Ngươi nói đi.”
“Có phải quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537952/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.