Nói đến tổ phụ, trong đôi mắt đen nhánh của Tạ Tri Phi chợt tỏa ra ánh sáng khác, giống như một ngọn lửa nho nhỏ, chỉ cháy một cái là tắt.
“Cuộc đời Trịnh Ngọc lão tướng quân có ba đại sự đáng nói.”
“Ba chuyện gì?”
“Chuyện đầu tiên là năm tiên đế còn tại thế phụ tá Triệu vương xuất binh Mông Cổ. À, đúng rồi, Triệu vương chính là đương kim bệ hạ.”
Tạ Tri Phi dứt lời, lập tức nhìn mặt Yến Tam Hợp, khiến hắn bất ngờ là biểu cảm của Yến Tam Hợp không có một chút dư thừa.
“Ngươi không tò mò, Triệu vương đã đăng ngôi thế nào ư?”
Yến Tam Hợp dùng chân đẩy ra một cành khô trên mặt đất.
“Tổ phụ ta khi còn sống từng nói, Triệu vương thượng vị là bởi vì thái tử đời trước dùng vu thuật với tiên đế, sau này khi sự việc bại lộ thì bị phế, lúc này mới truyền cho Triệu vương.”
“Rất đúng!”
Tạ Tri Phi: "Cũng chính bởi vì trận chiến đó, khiến quân thần hai người kết tình nghĩa thâm hậu, sau khi Triệu vương kế vị, môn đệ Trịnh gia cũng theo nước thuyền lên.”
Yến Tam Hợp: "Chuyện thứ hai?”
“Việc này ngươi biết, chính là giao chiến giữa Vĩnh Hòa Tam Hoa Quốc và Đại Tề, Trịnh Ngọc là chủ soái.”
Tạ Tri Phi: "Trận chiến này trải qua hai năm, khó khăn trùng trùng, cuối cùng chiến thắng trở về. Hoàng đế mừng rỡ, thưởng Trịnh Ngọc một chén vàng, cuối cùng quân thần hai người cùng say.”
“Xem ra...” Yến Tam Hợp cảm thán một câu: "Hoàng sủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537938/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.