Bùi Tiếu nghe lời này, lòng tràn đầy vui mừng, đang chờ không kịp muốn gặp bà đồng Yến.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì cảm thấy cực kỳ không thỏa đáng.
Hắn là nhớ thương Yến Tam Hợp, nhưng đây là chuyện riêng tư, không thể nói ra được.
Yến Tam Hợp người ta mặc dù không thèm để ý những thứ này, nhưng dù sao cũng là một cô nương, mình khốn nạn thì không sao, nhưng thanh danh của cô nương nhà ngươi ta không thể phá hỏng được.
"Đỗ Y Vân, ai nói ta nhớ nàng ấy? Nàng từng giúp ta một việc, ta chỉ đi cảm ơn người ta thôi."
"Thì ra là thế!" Đỗ Y Vân cắn môi, yêu kiều dịu dàng nói: "Minh Đình ca, ta dùng từ không đúng, huynh đừng để ý."
"Được rồi, đại nam nhân không so đo với cô nương."
Ngô thị trừng mắt nhìn Bùi Tiếu: "Người đâu, mời Yến cô nương tới, nói phu nhân muốn xin lỗi chuyện hôm qua với nàng."
"Mẫu thân, tuyệt đối không thể." Tạ Tri Phi lên tiếng ngăn cản: "Tính tình của nàng..."
Sắc mặt Ngô thị trầm xuống.
Ai cũng có thể ngăn, chỉ có lão tam là không thể ngăn, trưởng bối nhận lỗi với vãn bối, tư thái này đã đủ thấp rồi. Lão Tam ngăn cản là sợ mình ăn nàng sao?
Tạ Tri Phi liếc nhìn sắc mặt mẫu thân, quay đầu dặn dò nha hoàn chạy đi: "Đi mời Yến cô nương tới, lúc mời thái độ cung kính một chút."
"Vâng, Tam gia."
Nha hoàn nhanh nhẹn chạy đi.
"Tính cách của Yến cô nương thế nào vậy, huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3386577/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.