Yến Tam Hợp quả thực hơi căng thẳng.
Bình sinh cô không thích nhất là mấy việc ứng phó, vừa giả tạo vừa mệt mỏi.
Có một câu quầy rầy của Lý Bất Ngôn, thắt lưng nàng cũng không cứng nữa, lúc đến Từ Ân Đường, nàng nâng cằm, rất tự nhiên đi vào.
Lão phu nhân đã trông mong từ lâu, thấy người đến thì vội vàng đứng dậy nghênh đón, lại bị Tạ Tri Phi đè xuống.
"Lão tổ tông, mau ngồi đi, nào có đạo lý trưởng bối nghênh đón tiểu bối chứ!"
Yến Tam Hợp đi lên trước, gật đầu với lão phu nhân: "Khỏe không?"
Vừa không xưng hô, lại không hành lễ, cả đám người hít sâu một hơi.
Tạ Tri Phi đã sớm đoán được có chuyện như vậy.
Nha đầu này đối mặt với Triệu Diệc Thời còn chưa từng quỳ xuống hành lễ, chớ nói chi là bởi vì Yến Hành mà nàng còn chưa mở lòng với lão tổ tông và phụ thân.
"Cũng không trách Yến cô nương thấy xa lạ, ta và lão tổ tông ba tháng không gặp, bây giờ cũng không biết nên gọi thế nào nè!"
Lão phu nhân cực kỳ khôn khéo, chỉ vào Tạ Tri Phi oán giận nói: "Ngươi còn không biết xấu hổ nói thế, còn không mau để cô nương ngồi xuông đi."
"Không vội, con mang nàng ấy đi chào hỏi đã."
Tạ Tri Phi đi tới trước mặt một phụ nhân: "Đây là mẫu thân ta, cô nương gọi phu nhân là được."
Yến Tam Hợp tiến lên một bước, cũng gật đầu: "Chào Phu nhân!"
Ngô thị mặc dù không biết lai lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3384711/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.