Thần sắc Nghiêm Như Hiền kiêu căng, không thèm liếc Bùi Tiếu một cái, tay chỉ vào Thẩm Trùng.
"Thái Tôn còn phải ở lại trong cung mấy ngày, ngươi hồi phủ lấy cho Thái Tôn mấy bộ quần áo thay đi."
Thẩm Trùng vừa định "hả" một tiếng, thì Bùi Tiếu đã cướp lời: "Nghiêm công công, hai bộ, hay là năm sáu bộ, ngài cho một con số chính xác đi!"
"Đừng có liều mạng hỏi thăm, đây là thứ mà ngươi có thể hỏi thăm sao?" Nghiêm Như Hiền lạnh lùng nhìn Bùi Tiếu một cái, đỡ tay tiểu nội thị lên xe ngựa nghênh ngang rời đi.
"Tên thái giám chết tiệt!" Bùi Tiếu cúi đầu mắng một tiếng, xoay người lại lên xe ngựa, nói lại hết không bỏ chữ nào cho Tạ Tri Phi nghe.
Tạ Tri Phi suy nghĩ một lát, nói: "Đã như vậy thì chúng ta hãy chia nhau hành động, Minh Đình ngươi đi canh cửa Bắc Ti, ta đi đón Yến Tam Hợp, Thẩm Trùng về phủ thái tử lấy quần áo."
......
Thái phủ;
Tiểu viện.
Yến Tam Hợp mở to mắt, nhìn đỉnh màn.
Cô từng tưởng tượng quá khứ của mình rất nhiều lần, nhưng không ngờ lại là quá khứ thảm thiết như thế.
Thảm thiết đến mức cô chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng trong mộng thì đã đau lòng không thôi.
Thật lâu sau, cô nặng nề thở ra một hơi.
Lý Bất Ngôn đang ngủ trên ghế mây chợt bừng tỉnh, dùng tay xoa xoa mặt, đi tới dỡ mép giường ngồi xuống.
"Mơ thấy cái gì vậy?"
Yến Tam Hợp nhìn qua nàng: "Ngươi nói đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3383586/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.