Tạ Tri Phi nhún nhún vai, tỏ vẻ mình rất vô tội.
Thái Tứ nhìn thấy hắn như vậy, cơn tức giận không chỗ phát tiết, hắng giọng: "Lệnh bài đâu, lấy ra đây?"
Tạ Tri Phi nhìn Bùi Tiếu, Bùi Tiếu vội đưa tay vào ngựa lấy lệnh bài ra đưa cho Thái Tứ.
Thái Tứ thu hồi lệnh bài, đang muốn cất bước, Tạ Tri Phi dịch người chắn trước mặt hắn.
"Gì nữa?"
"Mượn một viện tử để nghĩa muội ta nghỉ ngơi một đêm."
"Còn dám được voi đòi tiên?" Thái Tứ cũng tức đến độ hộc máu: "Nghĩa muội người lấy đâu ra hả?"
"Cha ta nhận!" Ngữ khí đúng lý hợp tình.
Thái Tứ ngẫm lại số bạc, ngẫm lại hoàng thái tôn, lại ngẫm lại Tạ Đạo Chi, ngón tay lại chỉ vào người hắn.
"Con bà nó ngươi cũng thật là lao lực." Nói xong, quay đầu lại: "Người đâu!"
Quản gia tiến lên: "Lão gia?"
"Dọn một viện tử sạch sẽ cho Tam gia."
"Vâng!" Thái Tứ quay đầu lại: "Sáng mai cút đi cho ta!"
"Vậy không được." Tạ Tri Phi cười đê tiện: "Không đợi Tứ gia trở về, ta không nỡ đi!"
Thái Tứ cũng lười nói lại.
Tiểu tử này là muốn moi tin tức từ trong miệng hắn đây mà.
Sao lại tinh ranh như vậy chứ!
Càng nhìn người trước mặt càng phiền, Thái Tứ hất người sang bên cạnh rồi xoay người lên ngựa.
Tạ Tri Phi nháy mắt với Bùi Tiếu và Lý Bất Ngôn, ba người nhanh nhẹn đi vào trong phủ Thái Tứ.
Viện tử quả thật rất sạch sẽ, chăn đệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3383218/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.