Yến Tam Hợp lạnh lùng nhìn Quý Lăng Xuyên: "Ngươi không phải nên hỏi, một nửa tâm mà của mẫu thân ngươi là gì sao?"
"Ta không muốn biết." Quý Lăng Xuyên nghiêng đầu nhổ bọt máu trong miệng, ánh mắt đỏ ngầu: "Ta chỉ muốn biết, lúc nào mới có thể tìm được một nửa tâm ma kia của bà ấy, để bà không gây họa cho con cháu Quý gia nữa thôi."
"Ta lại cứ muốn nói cho ngươi biết đấy." Ngữ khí của Tam Hợp vô cùng kiên định: "Một nửa tâm ma của mẫu thân ngươi là Ngô Quan Nguyệt."
"Ta đoán cũng vậy." Quý Lăng Xuyên đối với lão phu nhân có oán nhưng không nói nên lời.
"Rõ ràng đã vào Quý gia, rõ ràng được cẩm y ngọc thực, rõ ràng là nữ nhân có chồng, lại nhớ mãi không quên đối với một nam nhân tội ác tày trời, đúng là ngu phụ, ngu phụ!"
"Quý Lăng Xuyên, Ngô Quan Nguyệt không phải là tội ác tày trời, nếu muốn có so sánh..."
Sự trào phúng trên mặt Yến Tam Hợp trở nên nồng đậm: "Mười phụ thân Quý Xuân Sơn của ngươi, cũng không sánh bằng một mình hắn."
Hô hấp của Quý Lăng Xuyên cứng lại.
"Về phần ngươi..." Yến Tam Hợp lại cười gằn: "Với phẩm tính của ngươi, tất nhiên là chẳng xứng xách giày cho Ngô Quan Nguyệt."
"Ngươi..." Quý Lăng Xuyên tức muốn hộc máu.
"Bây giờ tâm ma của mẫu thân ngươi vẫn còn dư lại một nửa, nếu một nửa tâm ma này không giải được, thì kẻ chết đi không chỉ là một Quý Thập Nhị, câu hỏi tiếp theo ta muốn hỏi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3382460/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.