Mọi người vừa nghe thấy lời này, ánh mắt đồng thời trừng Bùi Tiếu một cái.
"Nếu như không có chuẩn bị..." Bùi Tiếu gượng gạo nói: "Chúng, chúng ta sẽ ở lại giúp!"
"Không cần." Chu Dã ngồi xổm xuống, nắm lấy bàn tay gầy như que củi của Ngô Thư Niên đặt ở lòng bàn tay mình, nhẹ nhàng xoa bóp cho hắn.
Chà xát tay xong lại bắt đầu chà xát chân.
Chân Ngô Thư Niên một năm bốn mùa lạnh như băng, dùng nước nóng đun cũng không ấm lên, chỉ khi hắn dùng tay chà xát, mới có thể xoa ra chút độ ấm.
"Yến cô nương sai người đi lấy Hoàn Hồn Đan, hẳn là muốn nghe được gì đó từ miệng Thư Niên nhỉ." Chu Dã mở miệng.
Yến Tam Hợp hết sức thẳng thắn: "Ngươi đoán đúng rồi, ta quả thực còn mấy câu muốn hỏi hắn."
Chu Dã chậm rãi nói: "Lát nữa hắn tỉnh lại, ngươi tranh thủ thời gian hỏi, hỏi xong, các ngươi hãy rời đi đi. Còn chút thời gian cuối cùng, ta không muốn có người tới quấy rầy hắn."
"Được!" Yến Tam Hợp cúi đầu nhìn Chu Dã, lại thấy trên khóe mắt hắn có một chút nước mắt thoáng qua rồi biến mất.
Nàng chợt thấy đau xót, ngồi xổm xuống.
"Ta còn mấy câu hỏi muốn hỏi Chu đại nhân." Chu Dã liếc nhìn nàng một cái, hờ hững cười nói: "Cô nương muốn hỏi ta, vì sao phải trộm tám trăm lượng bạc kia?"
Yến Tam Hợp: "Ừ."
Chu Dã: "Thư Niên vừa nói rồi đó, ta muốn cho y mọi điều tốt nhất."
Yến Tam Hợp: "Thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3378349/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.