Nói? Hay là không nói đây?
Nói ra, Ngô Thư Niên này có thể đắn đo mà uy hiếp hay không?
Nếu không nói thì có phải là không có thành ý hay không?
Suy nghĩ một lát, Yến Tam Hợp thẳng thắn nói: "Chuyện này quả thực không nhỏ, nếu tâm ma không giải được thì con cháu lão phu nhân sẽ gặp xui xẻo."
Ngô Thư Niên như có điều suy nghĩ nhìn về phía Bùi Tiếu: "Bùi công tử, nhà ngoại nhà ngươi có phải là quan Hộ bộ Thị lang hay không?"
Người ta đã ăn Hoàn Hồn Đan rồi, chuyện của Quý gia cũng không thể giấu được.
Bùi Tiếu gật đầu: "Cậu cả của ta từng làm quan tới Hộ bộ thị lang."
"Đã từng?" Ngô Thư Niên nhíu mày: "Vậy bây giờ thì sao?
"Không gạt ngươi, hiện giờ đã là tù nhân rồi." Bùi Tiếu im lặng một chút, cảm thấy không thể để cho hắn dắt mũi mãi được, lại bồi thêm một câu: "Ngô Thư Niên, đây đã là phần sự thật thứ ba chúng ta nói với ngươi, tất cả thành ý của chúng ta đều đưa ra rồi."
Ngô Thư Niên không nói gì chỉ cúi đầu. Nhưng vì hắn quá gầy, nên cổ của hắn có vẻ dài nhỏ, tựa như chỉ hơi gập lại thì có thể gãy vậy.
Bùi Tiếu không biết người này rốt cuộc có tâm tư gì, chân dưới khẽ chạm vào Yến Tam Hợp.
Yến Tam Hợp nâng mí mắt nhìn Bùi Tiếu một cái, không có phản ứng gì.
Lời đã nói đến nước này, ngay cả át chủ bài cũng cho người ta xem rồi, có giục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3378012/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.