Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 138: Bố cục
Nam nhân nhắm mắt, màu da vàng như nến, xương gò má gầy gộc nhô lên.
Nghe tiếng bước chân, hắn mở mắt ra, thấy Chu Dã thì yếu ớt khép lại.
Chu Dã đặt thuốc sang một bên, ngồi xuống bên giường: "Dậy uống thuốc thôi."
Người nọ không nhúc nhích, coi như không nghe thấy.
"Ta nếm rồi, không đắng lắm."
Chu Dã lấy trong ngực ra một gói giấy nhỏ: "Đây là kẹo ta nhờ người mang bên kia qua, uống xong người thử xem coi có phải vị năm nữa không."
"A Dã!" Người nọ hữu khí vô lực gọi nhũ danh của Chu Dã: "Ta đã nếm không ra mùi vị."
"Sao có thể chứ, không phải ngày nào ngươi cũng chê thuốc đắng sao?"
"Chính là bởi vì thuốc đắng, cho nên ăn cái gì cũng đắng." Người nọ mở to mắt, nhìn Chu Dã lâu một hồi: "Đừng cố kéo ta nữa, cái mạng này của ta bị ngươi kéo suốt ba năm, đủ lâu rồi."
"Ngươi uống xong chén thuốc này, ta sẽ từ bỏ, về sau không ép ngươi nữa." Chu Dã cười rộ lên.
Người nọ dường như không thể tin được, kinh ngạc nhìn Chu Dã: "Uống thuốc xong, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
Chu Dã đưa tay xuyên qua sườn người nọ, khẽ đỡ y lên: "Là chuyện tốt."
Người nọ thở dài: "A Dã, ngươi luôn như vậy."
"Luôn như thế nào?"
"Lừa gạt ta."
Chu Dã bưng bát lên, dùng thìa múc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3377947/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.