Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 118: Phúc khí
"Người như hắn, ai mà không thích."
Hai con mắt Trân tỷ bất động nhìn chằm chằm Tạ Tri Phi.
"Đã đẹp lại còn nói chuyện nhẹ nhẹ nhàng nhàng, còn biết viết chữ vẽ tranh."
"Hắn bao nhiêu tuổi thế?"
"Hơn hơn chúng ta hai ba tuổi, vóc dáng cao hơn chúng ta rất nhiều."
Trân tỷ khoa tay múa chân vài cái: "Đúng, cao như vậy nè."
Tạ Tri Phi cười: "Sau đó thì sao?"
Trân tỷ lau miệng: "Sau đó, tam muội bỏ ta lại, rảnh rỗi sẽ đi qua bờ bên kia. Đúng là một tiểu tiện nhân."
Bùi Tiếu tò mò chen vào một câu: "Mỗi ngày bà ấy đều bơi qua hả?"
Trân tỷ vừa thấy người hỏi là hậu sinh cũng tuấn tú, nhếch miệng cười nói:
"Trong sông nhiều thuyền nhỏ như vậy, có cái nào không thể chèo đi; đi xuống hai canh giờ nữa còn có cầu, cũng có thể gặp trên cầu!"
Trên mặt Tạ Tri Phi lộ ra vẻ kinh hãi: "Bọn họ cứ thế mà đến với nhau sao? Mới bao nhiêu tuổi cơ chứ?"
Mí mắt Trân tỷ không nâng lên, oán hận nói: "Nhìn vừa mắt là được rồi, kệ bao nhiêu tuổi chứ."
Tạ Tri Phi: "Họ bên nhau bao năm vậy?"
Trân tỷ: "Năm sáu năm, hay là bảy tám năm nhỉ, dù sao cứ ở bên nhau hoài thế đó."
Vậy thì là thanh mai trúc mã rồi.
Tạ Tri Phi cố ý hỏi: "Đã lâu như vậy, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3374506/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.