Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chương 111: Thiền Tự
Quán Âm thiền tự ở núi Thanh Tú, chùa này được xây ở giữa sườn núi.
Không biết là Lý Bất Ngôn kỹ thuật cao hơn một bậc, hay là Tạ tam gia căn bản không muốn cầu nhân duyên gì, nói tóm lại, Lý Bất Ngôn là người đầu tiên chạy đến chân núi.
Ba người còn lại thì lục tục chạy tới.
Chẳng ai có sức mà mở miệng nói chuyện, chổng vó nằm ở trên cỏ, trong lòng đều suy nghĩ một câu: Mệt quá trời mệt.
"Tam gia!"
"Gia!" Hai bóng người vọt tới, một người nhào vào bên cạnh Tạ Tri Phi, một người nhào vào bên cạnh Bùi Tiếu.
Chu Thanh quanh năm mặt như tấm quan tài, cuối cùng lộ ra một nụ cười tươi: "Tam gia, ta đa đoán mọi người sẽ đến hai ngày này mà."
Hoàng Kỳ cũng vội vàng nói: "Gia, chúng ta đã hỏi thăm được nhà ngoại của Quý lão phu nhân rồi."
Cổ họng Bùi Tiếu bốc khói, khàn khàn hỏi: "Ở đâu? Lộ trình mấy canh giờ?"
Hoàng Kỳ: "Ở huyện Đông Hưng, hạ lưu sông Bắc Thương, mấy canh giờ thì không tới được, ít nhất phải năm ngày năm đêm."
"Còn phải năm ngày năm đêm?" Bùi Tiếu nghiêng đầu.
"Coi như ta chết rồi đi!"
"Yến Tam Hợp."
Tạ Tri Phi nghiêng đầu, nhìn thấy trên lỗ tai trắng nõn của Yến Tam Hợp có một tầng lông tơ thật nhỏ, cực kỳ mềm mại, khác hoàn toàn với con người nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3374225/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.