"Một tiện nhân!" Tạ Tri Phi vừa nhắc tới việc này lập tức nổi giận: "Chờ trở về kinh, ta sẽ nói với Hoài Nhân, khảo hạch cuối năm Lại bộ không thể chỉ khảo hạch chiến tích, phải khảo hạch cả nhân phẩm nữa."
Hoàng Kỳ thốt lên: "Tam gia, tên trộm kia là quan sao?"
Đoán chừng là tiểu sứ ở góc hẻm nào đó." Tạ Tri Phi không muốn nhớ đến chuyện đó nữa: "Không chừng giống như Yến Tam Hợp dự đoán, đã sớm chết dưới đao của đạo phỉ rồi."
......
Quan dịch có ngựa, con nào con nấy đều nuôi rất mập mạp.
Lấy ngựa đổi ngựa giá cả rất rẻ, bạc là sức mạnh của nam nhân, Tạ Tri Phi đơn giản đổi luôn năm con khác.
Kiểm tra móng ngựa, yên ngựa, hai người còn chưa mở miệng thì ông chủ đã vui vẻ lấy trâm ra.
Hắn làm việc ở quan dịch này hai mươi mấy năm, nghênh đón đưa đi gặp qua bao nhiêu quan viên lớn nhỏ.
Hai vị công tử trẻ tuổi trước mặt này, nói toàn khẩu âm của kinh thành, tám chín phần mười là từ kinh thành đến, hơn nữa nhìn tướng ăn và khí thế thì hơn phân nữa là nhà thế gia, hắn đắc tội không nổi.
"Bữa tối nay xem như tiểu nhân tiễn đưa hai vị quan gia, không thu bạc."
Tạ Tri Phi không hề khách khí: "Kêu nhà bếp giúp chúng ta chuẩn bị lương khô hai ngày, sáu cái áo tơi."
Ông chủ: "Quan gia yên tâm, chắc chắn chuẩn bị thỏa đáng.
"Hai ngày?"
Cơ mông Bùi Tiếu bắt đầu căng ra.
Đây!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3373985/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.