Lúc trước Hoắc Viễn Thành nhìn thấy Ninh Như Ngọc xinh đẹp kiều diễm, bị hấp dẫn bởi dung mạo tuyệt trần của nàng, cảm thấy nàng đẹp đến không thể tưởng tượng nổi, chính là có cảm giác đặc biệt không nói lên lời. Cũng không phải hắn chưa từng thấy nữ nhân đẹp hơn nàng, chỉ cần lấy hai đứa nha hoàn mà nương hắn là Đường thị nhét vào phòng Hoắc Viễn Hành kia cũng đều xinh đẹp hơn Ninh Như Ngọc, nhưng ánh mắt đầu tiên khi hắn nhìn thấy Ninh Như Ngọc đã bị nàng kinh diễm một cách không thể hiểu nổi rồi, lúc ấy hắn cũng không suy nghĩ nguyên nhân sâu xa trong đó, chỉ cảm thấy vì Ninh Như Ngọc đẹp như hoa như ngọc, bị nàng hấp dẫn, hiện tại hắn mơ hồ có thể nhận ra một ít duyên cớ.
Ánh mắt đầu tiên khi hắn nhìn thấy Ninh Như Ngọc chính là cảm thấy trên người nàng có một cảm giác rất quen thuộc, dường như đã từng gặp qua ở nơi nào đó, hôm nay ngửi thấy mùi thơm của Thanh Ninh Hương, rốt cục hắn mới hiểu được, Ninh Như Ngọc hơi giống với Khương Uyển Ngọc, không, không phải chỉ hơi giống, mà là đặc biệt giống nhau, mặc dù dáng vẻ hai người không giống nhau, mỹ mạo thì mỗi người mỗi vẻ, nhưng cảm giác hắn bị kinh diễm ngay từ ánh mắt đầu tiên lại giống nhau, vì vậy hắn mới có thể cố ý mà chú ý tới Ninh Như Ngọc, đúng, đúng là như vậy, chính là bởi vì thế mới khiến hắn nhớ mãi không quên đối với Ninh Như Ngọc.
Sau khi Hoắc Viễn Thành suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-dien-tuong-quan-sung-kieu-nuong/3547158/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.