Hỏa Đức Tinh Quân thấy Thủy Đức Tinh Quân lại ngây ngốc toét miệng cười to, chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, cố gắng chống người đứng dậy, Thủy Đức Tinh Quân sợ hãi bước lên trước đỡ lấy y, thấy y không đẩy mình ra lại càng được voi đòi tiên đỡ lấy khúc eo của y, vẻ mặt cười ngu đi đến Long Cung sông Phần.
Quân Ngọc Hàm và Ngao Triệu ở bên thấy vậy kinh ngạc, chưa từng nghĩ nổi trên khuôn mặt lãnh khốc như vậy của Thủy Đức Tinh Quân lại xuất hiện biểu cảm hạnh phúc làm cho người ta không nhịn được bật cười, không khỏi cảm thán sự thần kỳ của “Tình”, mà theo Thủy Đức Tinh Quân lặn xuống vào trong Long Cung, khung cảnh xung quanh bọn họ cũng biến hóa theo lại càng chắc chắn phỏng đoán lúc trước của Quân Ngọc Hàm, bọn họ hiện giờ quả thật đang ở trong ảo mộng của Thủy Đức Tinh Quân!
Những ngày tiếp theo, bọn họ thấy cuộc sống có phần yên ôn của Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân, mặc dù Hỏa Đức Tinh Quân trông qua có vẻ bị động, nhưng không có phản kháng gì, hết thảy đều thuận theo Thủy Đức Tinh Quân, còn Thủy Đức Tinh Quân đối với phản ứng đó của Hỏa Đức Tinh Quân đã đủ tâm mãn ý túc.
Có đôi khi hắn thậm chí nghĩ, nếu có thể cùng Ngao Triệu cả đời trải qua cuộc sống an ổn bên trong ảo ảnh này, sau đó nuôi hài tử lớn lên cũng là một chuyện hay, chẳng phải tốt hơn so với tinh phong huyết vũ bên ngoài ư? Ngao Triệu cũng có cùng suy nghĩ như hắn, một người một rồng mười phần ăn ý quyết định không đề cập đến chuyện rời khỏi ảo ảnh: Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân có cuộc sống của bọn họ, mà họ cũng có cuộc sống của mình.
Sự an bình chưa từng có suốt hai năm qua khiến y không khỏi bắt đầu mê luyến cuộc sống này, thậm chí y quên mất nơi này là ảo ảnh, nghĩ định xây một căn nhà nhỏ bên ngoài Long Cung cho mình và Quân Ngọc Hàm ở, còn Long Cung thì nhường cho nhị vị Tinh Quân, chỉ cần bọn họ không đuổi giết nữa, chỉ cần y và Quân Ngọc Hàm có thể vượt qua cuộc sống bình thản, căn nhà nhỏ này còn hơn xa Long Cung!
Thế nhưng cái gọi là không như mong muốn, sau ba tháng bọn họ vượt qua cuộc sống bình yên, bên trong ảo ảnh này cũng nghênh đón một cuộc đột biến!
Ngày đó, bất kể là nhị vị Tinh Quân hay bọn Ngao Triệu đều ngủ thật say, thì bỗng chốc cả Long Cung đều bị lay động mấy cái, đánh thức cả bốn người. Chỉ nghe thấy từ trên mặt nước truyền đến một giọng nói tựa như hồng chung: “Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân mau trở về Thiên Đình, Đế Tượng cho triệu!”
Thủy Đức Tinh Quân và Hỏa Đức Tinh Quân hai mặt nhìn nhau, tuy là ba tháng ngắn ngủi, nhưng khiến bọn họ dần quên đi cuộc sống ngàn năm trên Thiên Đình, Thủy Đức Tinh Quân đương nhiên không cần phải nói, mà Hỏa Đức Tinh Quân trong ba tháng chung đụng này với Thủy Đức Tinh Quân, từ việc thành toàn ban đầu đã bắt đầu thay đổi, y tựa hồ ngày càng quen với sự tồn tại của Thủy Đức Tinh Quân, quen với sự ôm ấp của hắn, quen với nụ cười ngớ ngẩn mà hắn chưa từng lộ ra với người nào, quen với cái miệng chẳng biết nói năng nhưng thỉnh thoảng lại lộ ra lời yêu của hắn, chẳng biết từ lúc nào nỗi đau lòng kéo dài suốt năm trăm năm của y đã dần biến mất, hơn nữa chẳng biết từ lúc nào y cũng đã đặt ánh mắt lên người Thủy Đức Tinh Quân. Lệnh triệu hồi đột nhiên xuất hiện làm giật mình không chỉ là Thủy Đức Tinh Quân, y cũng vô cùng ăn sợ, mà lo lắng trong lòng y càng hơn cả Thủy Đức Tinh Quân, chẳng lẽ chuyện Thiên Hậu sai bảo và chuyện của y đã bị vạch trần rồi ư! Vậy y sợ là khó thoát khỏi cái chết rồi! Y đột nhiên kinh hãi, ngay từ lúc y đáp ứng Thiên Hậu, thì đã chuẩn bị cho việc chết, nhưng giờ phút này, trong lòng y lại sinh không đành lòng, là bởi vì Thủy Đức Tinh Quân ư?
Ngẩng đầu lên nhìn Thủy Đức Tinh Quân, lại thấy Thủy Đức Tinh Quân cũng lo lắng nhìn y, sốt ruột lo âu nói: “Vì sao Đế Thượng đột nhiên cho đòi chúng ta trở về? Hơn nữa không chỉ triệu mình ta, mà cho triệu ta và ngươi…” Bất kể Hỏa Đức Tinh Quân có thật sự phụng mệnh Thiên Hậu hay không, nếu để Thiên Đế biết Hỏa Đức Tinh Quân lén hạ phàm gian, còn giúp bọn Ngao Triệu chạy trốn, chỉ sợ là tội chết khó thoát! Không! Hắn tuyệt đối sẽ không để cho Hỏa Đức chết! Cho dù không tiếc phải đối địch với Thiên Đế! Cho dù bị liên lụy tính mạng hắn cũng sẽ không để cho Hỏa Đức chết!
Hỏa Đức Tinh Quân cho hắn một nụ cười an ủi, nói: “Không sao đâu, chuyện ta hạ phàm cũng có ghi chép, không cần sợ gì cả, Đế Thượng cho triệu chúng ta chưa chắc là có chuyện gì xấu… Ta được phép lui khỏi việc truy sát Ngao Triệu!” Song trong lòng y lại biết rằng, đó là điều không thể nào! Nhớ lại lời nói khi đó của Thiên Hậu với mình “Trong vòng ba ngày này [thời gian trên trời] Thiên Đình tất sẽ có một cuộc kịch biến, đến tột cùng ai chết ai sống, ngay cả ai gia cũng không tính được…” y không khỏi nắm chặt nắm đấm, chỉ sợ y đã trở thành tế phẩm cho trận cự biến này rồi! Bất an trong lòng không ngừng mở rộng, y biết lần này về Thiên Đình chỉ sợ dữ nhiều lành ít, nhưng y giờ phút này nếu không trở về thì chính là trốn đi, cũng là tử tội! Mà Thủy Đức Tinh Quân chỉ sợ sẽ cùng y không quay về, y sao có thể liên lụy đến hắn!
Quay đầu đi không muốn nhìn Thủy Đức Tinh Quân, không muốn sầu lo trong mắt mình lộ ra ngoài, y dẫn đầu đi trước, bay lên Thiên Đình. Thủy Đức Tinh Quân nhìn bóng lưng kiên nghị của y, đột nhiên cười khổ, y hận không thể rời mình như vậy ư? An thuận trong ba tháng này chỉ là để trấn an mình không đuổi theo giết Ngao Triệu sao? Y đối với Ngao Triệu đúng là dụng tình chí thâm mà! Móng tay bấm sâu vào trong thịt, ngay cả rỉ máu ra cũng không biết, cơn đau nhức bé nhỏ trên người sao có thể bằng nỗi đau đớn dữ dội trong lòng?!
Không muốn nghĩ nhiều hơn nữa, hắn theo Hỏa Đức Tinh Quân trở về Thiên Đình, trực tiếp diện kiến Thiên Đế, thế nhưng lần này Thiên Đế lại không đợi diện kiến trên triều, trực tiếp mệnh bọn họ đến tẩm cung, mặc dù kỳ lạ, nhưng chuyện Đế Thượng đã quyết như vậy bọn họ nào có thể thay đổi? Duy chỉ biết tuân theo mà thôi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]