“Ô…” Quân Ngọc Hàm chỉ cảm thấy cả người mình như bị đè dưới chân núi, nặng nề đến nỗi ngay cả bàn tay cũng không nâng lên nổi, tựa hồ không ngừng nghe thấy tiếng gọi của Ngao Triệu, hắn mới dùng hết tất cả sức lực chống đỡ mở mắt ra.
“Thật tốt quá, Ngọc Hàm! Cuối cùng thì ngươi cũng tỉnh!” Ngao Triệu thấy hắn mở mắt, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, lúc trước y nắm thật chặt lấy tay Quân Ngọc Hàm, nhưng cảm nhận được nhiệt độ trên tay hắn theo độ mạnh của gió tăng càng lớn thì càng lạnh như băng, đợi đến khi thế gió đi qua, y thậm chí còn chưa kịp quan sát mình đang ở đâu, không chú ý liệu Thủy Đức Tinh Quân có cùng bọn họ đến đây hay không, trong mắt hắn chỉ có Quân Ngọc Hàm thân thể băng lạnh mất đi ý thức!
Ôm lấy Quân Ngọc Hàm, không ngừng gọi hắn, thậm chí không để ý đến sự kháng nghị của bào thai trong bụng, không tiếc truyền chút linh lực cuối cùng của mình cho Quân Ngọc Hàm, đợi đến thật lâu, khi y tưởng chừng như đã qua ngàn năm, mới nhìn thấy mí mắt của Quân Ngọc Hàm hơi giật giật, tảng đá trong lòng y lúc này mới buông xuống. Mà đi cùng với sự yên tâm, thì cả thân thể lại càng khó chịu, càng không cách nào làm y quên đi cơn quặn đau trong bụng của mình!
Mới mở mắt, thì đã nhận ra sự khác thường của Ngao Triệu, thân thể không có chỗ nào tốt hơn Ngao Triệu của Quân Ngọc Hàm kiên cường đỡ lấy y, đau lòng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-di-tap-dam-he-liet-de-nhi-thoai-long-quyet/2628774/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.