Thân thể như bị thả vào trong lò lửa tiên luyện(1) khổng lồ, nóng nực thiêu phỏng, dường như sắp bị đốt đến sạch sẽ. Là ai? Là ai muốn cướp đi long châu của y! Không! Ngọc Hàm ── cứu hài tử!
(1) tiên: rán, chiên; luyện: đốt, rèn, nung
Ngao Triệu dốc hết toàn lực mở to hai mắt, đột nhiên giãy dụa đứng lên, lại vô lực ngã xuống, cả cơ thể nặng nề như bị đè dưới Thái Sơn, dù muốn xoay người cũng khó khăn. Hài tử! Hài tử của y! Nhọc nhằn cử động đặt tay lên bụng mình, cảm thấy nơi đó phát ra từng cơn ấm áp, tảng đá trong lòng y thoáng chốc dễ dàng bị mang đi. Thật may! Hài tử vẫn còn!
Ai? Là ai đang nói chuyện! Ngao Triệu miễn cưỡng ngẩng đầu lên nhìn về phía trước. Dưới ánh sáng ít ỏi yếu ớt mà ngây ngô, có một bóng người màu vàng hư vô mờ mịt. Không muốn người khác thấy được sự yếu đuối của mình, dốc hết sức mọn chống đỡ thân thể của mình lên, bám lấy một bức tường đứng dậy, chớp chớp mắt mấy cái, mới miễn miễn cưỡng cưỡng nhìn rõ người kia. Thiên Đế?!
Không tin được vào chính mắt mình, Ngao Triệu thật kinh ngạc, trí óc nhưng lại rõ ràng hơn không ít. Nam tử một thân kim trang, mái tóc buộc trong ngọc quan, tính theo tuổi loài người nhìn qua ước chừng khoảng ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, vẻ mặt uy nghiêm trước mắt này chính là Thiên Đế quyền vị tối cao trong thiên địa này! Thiên Đế sao lại xuất hiện trước mặt y?!
Đây là nơi nào?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-di-tap-dam-he-liet-de-nhi-thoai-long-quyet/2628674/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.