Dần dần, Ma Đầu Heo nhìn thấy hàng chân mày của Lâm Ân cau lại, ngay lập tức, trái tim của gã lao thẳng lên cuống họng.
"Thật sự đã xảy ra vấn đề lớn sao?" Gã khẩn trương hỏi han.
Gã sợ nhất chính là bác sĩ nhíu mày ngay trước mặt mình.
Bởi vì xảy ra tình huống đó chẳng bao giờ có chuyện tốt đâu.
Lâm Ân thu tay trở về, ngẩng đầu trịnh trọng nhìn về phía Ma Đầu Heo, sau đó nhíu mày nói: "Vấn đề này nói nhỏ cũng không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, cần phải xem xử lý như thế nào thôi."
Ma Đầu Heo khẩn trương hỏi: "Là vấn đề gì?"
Lâm Ân trịnh trọng nói: "Thai ngoài tử cung."
"..."
"..."
Bầu không khí rơi thẳng vào yên tĩnh, từng cơn gió lạnh từ ngoài cửa thổi vù vù vào bên trong.
Ngay sau đó, Ma Đầu Heo hét lớn một tiếng, dứt khoát lao lên nắm lấy cổ áo Lâm Ân, rồi nổi giận xách cả người hắn lên, rít gào: "Đùa cái con khỉ gì thế hả? Mày là lang băm! Mày đang trêu tao hả? Tao cho mày thêm một cơ hội nữa để mà sắp xếp lại lời nói! !"
Vẻ mặt Lâm Ân vẫn vô cùng trấn tĩnh. Hắn vươn tay nâng nhãn cầu của mình lên, trịnh trọng nói: "Mạch tượng nói cho tôi biết như vậy, không thể sai được. Anh phải tin tưởng vào tiêu chuẩn y học của tôi."
Ma Đầu Heo rít gào nói: "Mạch tượng của tao hả? Mày (beep) cái (beep)! ! Tao lặp lại lần nữa! Tao là heo đực! !"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-di-duoc-te-su-dich/3947625/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.