“Có thật đây là trò chơi yêu đương không vậy?”
Sau khi tiết mục của nhà ảo thuật kết thúc, Sở Đông đi lĩnh vật dụng nhiệm vụ cho bọn họ. Sở Đông vừa đi, bọn họ liền bắt đầu bàn luận xì xào.
“Trò chơi yêu đương này chơi như thế nào đây?”
“Em cũng không biết nữa….” Ngụy Đa không biết thật. Công ty phát hành trò chơi này có giao dịch qua với nhà y, nên mới tặng vé vào cho mẹ y. Đoán chừng là mẹ y nhìn tên trò chơi thì cho rằng đây là trò chơi yêu đương, mà y tưởng mẹ y biết rõ ràng, nên cũng không để ý tới.
(*): chốt thụ là cậu, công là hắn, còn lại sẽ để là y, gã, anh cho dễ phân biệt.
Có chút xấu hổ, Ngụy Đa nghĩ nghĩ nói: “Đây có thể là trò chơi yêu đương hơi đặc biệt, biết đâu có một cô gái xinh đẹp bị tên nhà ảo thuật kia bắt được chờ chúng ta đến công lược thì sao.”
Lúc Sở Đông trở về phát cho mỗi người một cuốn sổ tay, y vừa về tới thì tất cả mọi người liền ngừng nói, chỉ có Ngụy Đa ít nhiều vẫn còn cười. Sở Đông cười lại với Ngụy Đa, nói: “Quy tắc của nhiệm vụ đều nằm trong cuốn sổ tay, họ còn cho chúng ta một ít mã ưu đãi, đã được gửi vào điện thoại của mọi người rồi đó.”
Nói đến điện thoại, lúc nhóm cậu tiến vào trò chơi, trong túi mỗi người đều có một cái điện thoại.
Điện thoại trên cơ bản vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu, chỉ cài đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-deu-van-nai-chung-ta-tai-hop-lai/2683772/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.