Phượng Thiên Tuyết nhàn nhạt hành lễ, “Thiên Tuyết tham kiến nhị vương tử, nhưng Thiên Tuyết đang có chuyện quan trọng, xin lỗi không thể bồi nhị vương tử uống ly trà!”.
Phượng Thiên Tuyết nhàn nhạt nói, nam tử khoan dung đại lượng, đều sẽ không so đo với nàng, đáng tiếc Hiên Viên Đông Thành từ nhỏ được Hoàng Hậu nâng niu trong bàn tay như châu bảo.
Rốt cuộc nhị vương tử là hoàng tử duy nhất của Trương hoàng hậu, Hiên Viên Nguyệt Triệt là vương tử do nữ tử khác sinh ra, tất nhiên thân phận không bì kịp.
Vì vậy, Hiên Viên Đông Thành cực kỳ ngạo mạn keo kiệt, thấy Phượng Thiên Tuyết chỉ là một nữ nhân phế vật xấu xí lại dám không tới bồi, sắc mặt hắn vẫn trầm xuống.
“Nhị vương tử, thật là xin lỗi, phần lớn thời gian tỷ tỷ đều sinh hoạt ở bên ngoài, vừa mới hồi phủ mấy ngày, có chút… sợ người lạ, xinnhị vương tử thứ lỗi!”.
Phượng Hàm Yên vội vàng nhẹ giọng nói, giọng nói ôn nhu như gió xuân phảng phất thấm vào trái tim Hiên Viên Đông Thành, làm hắn sung sướng một phen.
“Hừ, bổn vương tử nào phải người lòng dạ hẹp hòi? Đích tiểu thư Phượng gia từ nhỏ lớn lên ở bên ngoài, khó tránh khỏi không biết lễ nghĩa!”.
“Tỷ tỷ, còn không mau tạ lỗi với nhị vương tử?”. Trong mắt Phượng Hàm Yên xẹt qua một tia kinh hoảng, nhẹ giọng nói.
Chê cười!
Nàng làm sai cái gì, lại phải xin lỗi vương tử phế vật kia?
Hiên Viên Đông Thành này, thật sự so với một ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001382/chuong-29-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.