Tiểu nhị xấu hổ cười cười, thật cẩn thận nói: “Nhị vương tử, trong Vọng Nguyệt Lâu không định ra quy tắc vị trí, chỉ có tới trước...”.
“Hừ, hoá ra là ngươi —— Phượng Thiên Tuyết ngươi thật to gan, ngay cả đình hóng gió nhị vương tử thích cũng bị ngươi bá chiếm! Còn không mau mau cút ngay, nhường chỗ cho vương tử?”. Mộ Dung Hồng Y châm chọc cười nói, trong lòng vô cùng đắc ý.
Phượng Thiên Tuyết đắc tội nhị vương tử, phỏng chừng sau này cũng không có ngày tháng tốt đẹp.
Hiên Viên Đông Thành nhìn về phía Phượng Thiên Tuyết, nữ tử áo trắng kia biểu tình lạnh nhạt, trong mắt không gợn sóng nhìn mình, vậy mà không có nửa điểm nịnh hót.
Một nữ tử như vậy, hoàn toàn cách xa vạn dặm với Phượng Hàm Yên luôn xấu hổ ngượng ngùng, Hiên Viên Đông Thành đột nhiên cảm thấy, lúc trước chính mình hẳn là mù mắt, vậy mà coi trọng loại nữ tử như Phượng Hàm Yên này.
“Nếu tiểu nhị cũng nói chỉ có quy tắc tới trước, vậy thì đành phiền nhị vương tử đến một biệt viện khác hoặc vào trong đình đi thôi!”.
Phượng Thiên Tuyết hoàn toàn không có ý nhường chỗ, đám người Mộ Dung Hồng Y quái dị nhìn nàng, cảm thấy nàng không biết ứng xử, ngay cả nhị vương tử cũng không cho mặt mũi.
Tuy rằng đình hóng gió cách nhau không xa, nhưng vì thiết hạ trận pháp, cho nên giữa đình và đình, cũng không nghe được lẫn nhau.
Sắc mặt Hiên Viên Đông Thành trầm xuống, không nghĩ tới trước mặt mọi người, vậy mà Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001328/chuong-43-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.