Chương trước
Chương sau
Một tia sát khí lạnh thấu xương từ trên người Hiên Viên Nguyệt Triệt phát ra, Bát vương gia chỉ cảm thấy một cổ cường đại uy áp hạ xuống người hắn, vậy mà làm hắn bất động, hắn mở miệng mà không khép được!

Trong lòng tràn ngập hoảng sợ vô hình!

Bát vương gia không thể tưởng tượng nhìn chằm chằm Hiên Viên Nguyệt Triệt, vì sao ma ốm trong truyền thuyết, vậy mà có uy áp cường đại như vậy?

“Được rồi, Huệ Nhi, đừng náo loạn nữa!”. Tĩnh Đế nhàn nhạt mở miệng, lạnh nhạt nhìn lướt qua Hiên Viên Nguyệt Triệt.

Liếc mắt một cái, lại quét vào lòng Phượng Thiên Tuyết, làm nàng không cam lòng phẫn nộ vì Hiên Viên Nguyệt Triệt!

Cho dù Hiên Viên Nguyệt Triệt có bệnh, nhưng đó là con hắn! Hắn vậy mà lạnh nhạt đối đãi như vậy, xem ra lời đồn chính là sự thật!

Tĩnh Đế này, đã sớm đá Hiên Viên Nguyệt Triệt ra khỏi hoàng tộc, mặc hắn tự sinh tự diệt ở ngoài, cho nên còn chưa có lập Thái tử, Hiên Viên Nguyệt Triệt liền dọn ra khỏi hoàng cung, đến cư trú ở Hiên Viên phủ.

Mà nhị vương tử, bát vương tử, thập vương tử ở bên trong hoàng cung, có cung điện của mình.

Độc của Hiên Viên Nguyệt Triệt, tuy rằng vô cùng nan giải, nhưng chỉ cần tìm được luyện dược sư thánh cấp trở lên, liền có khả năng giải được.

Nhưng mà Tĩnh Đế này, trước nay không có treo bảng giải thưởng tìm kiếm luyện dược sư thánh cấp! Kỳ thật đại lục Thiên Long lớn như thế, vừa ra bảng giải thưởng, chỉ cần tiền thưởng làm động lòng người, luyện dược sư thánh cấp, cũng không phải quá khó tìm.

Lúc này, bát công chúa cực kỳ không vui, bĩu môi hung hăng liếc mắt Hiên Viên Nguyệt Triệt một cái.

Hiên Viên Nguyệt Triệt thu cổ uy áp kia trở về, sắc mặt Bát vương gia trắng bệch, nhưng thật ra không dám nói gì nữa.

Lúc này, Tĩnh Đế đã sớm cho cung đình chuẩn bị tốt tiết mục —— phi tiên vũ cơ lên sân khấu, giảm bớt không khí nặng nề vừa rồi.

Ánh mắt Hoàng Hậu dừng trên người Phượng Hàm Yên, thấy trên môi nàng mỉm cười, mỹ diễm kinh người, trong mắt Hoàng Hậu chợt lóe lạnh lẽo.

Nàng làm Hoàng Hậu, mặc chỉnh tề, trang trọng đều bị Phượng Hàm Yên mặc bộ y phục đỏ hạ thấp, bảo lòng nàng vui sướng làm sao được, cho nên nàng sẽ nghĩ biện pháp, chuẩn bị đem Phượng Hàm Yên tiến cung, muốn ngược làm sao thì ngược như thế!

“Nghe nói Hiên Viên Nguyệt Triệt mấy ngày phát bệnh một lần, một lần phát bệnh liền rất khủng bố, còn giết người!”.

“Đúng vậy, nếu thật là như vậy, thật đáng tiếc, ngươi xem đại vương tử tuấn dật vô cùng, so với nhị vương tử chỉ có hơn chớ không kém.”.

“Đó là tự nhiên…”.

Người ở chung quanh thấp giọng nghị luận, Phượng Thiên Tuyết nhíu mày, ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy Hiên Viên Nguyệt Triệt mỉm cười nhìn mình, trong mắt cũng toàn ý cười.

Gia hỏa này, dường như không xảy ra chuyện gì cả...

Chẳng qua nghe nói hắn luôn luôn không tham gia loại thịnh yến này, hắn xuất hiện, có phải hay không… Vì nàng mà đến?

Phượng Thiên Tuyết nghĩ tới điều này, trong mắt hơi hơi ẩm ướt.

Hắn lại không thích, có nàng ở đây, hắn sẽ tới.

Mấy ngày hôm trước…Hắn nói sẽ gặp lại, chính là ý tứ này sao?

Một màn múa xong, mọi người sôi nổi vỗ tay, miệng Tĩnh Đế lại cười, “Kế tiếp, trẫm muốn cho mọi người xem một màn biểu diễn đặc biệt!”.

Tĩnh Đế nói xong, vỗ vỗ bàn tay, linh nguyệt thú sau lưng hắn liền khom người nhảy, bay lên trời, tựa một đóa mây đen, rơi xuống phía trước Tĩnh Đế.

Mọi người phát ra từng trận tiếng kinh hô!

Linh thú, với loại nước nhỏ như Hạ Quốc này mà nói, linh thú tương đối hiếm có!

Mà đối mặt linh thú hung mãnh như vậy, tất cả mọi người đều có một cảm giác sợ hãi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.