Hiên Viên Nguyệt Triệt nhìn rừng rậm kia tối đen như mực, dường như ánh trăng cũng không chiếu vào, khoảng không phía trên rừng rậm, tràn ngập một cổ sương mù quỷ dị nhàn nhạt.
“Có người từng nói linh nguyệt thú dễ dàng chế phục nhất, kỳ thật không phải thế, nó không dễ dàng nhận chủ, nếu không Tĩnh Đế sẽ không bị công kích! Mọi người cho rằng nó chỉ là linh thú độc đáo, không cần nhận chủ vẫn có thể bảo hộ chủ, đó là một loại sai lầm trí mạng.”.
Hiên Viên Nguyệt Triệt đối với linh thú, ma thú hiểu biết đặc biệt sâu, Hiên Viên Đông Thành chỉ mua linh thú thông qua người khác, tin lời đồn đãi, mà không miệt mài tìm hiểu sách cổ linh thú, tự nhiên phạm phải sai lầm lớn nhất.
Lần này, không chỉ có mất đi một linh thú tốt nhất, còn hủy hết tiền đồ, tuy rằng hắn là nhị vương tử, nhưng hắn dâng lên linh thú công kích Tĩnh Đế, cho dù không chết, cũng đừng nghĩ có tự do.
“Đại vương tử hiểu biết thật nhiều, phỏng chừng trên thế giới chỉ có ngươi hố người, không ai hố ngươi.”. Phượng Thiên Tuyết cười khẽ, có điều nhớ tới trên thịnh yến, những người đó đều lộ ra thần sắc khinh thường Hiên Viên Nguyệt Triệt.
Thậm chí ở các phương diện đả kích hắn, nhưng ai mà dự đoán được, Hiên Viên Nguyệt Triệt cao minh giảo hoạt hơn bất kỳ ai ở đây!
“Nha đầu, phỏng chừng trên thế giới này, chỉ có nàng chưa từng bị ta hố!”. Hiên Viên Nguyệt Triệt vẫn hơi đắc ý nhướng mày.
“Hừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001269/chuong-58-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.