Mấy trăm năm trước, hắn là một yêu linh nghìn năm, nhưng lại yêu sâu đậm một nữ tử loài người, không nghĩ tới nữ tử kia, lại phong ấn hắn, cướp đi bảo vật trong tay hắn!
Đây chính là vết nhơ của Bạch Tà hắn, dễ tin loài người, tội không thể tha thứ.
Cho nên ban đầu Hiên Viên Nguyệt Triệt để hắn lập khế ước với Phượng Thiên Tuyết, hắn muôn phần không muốn.
"Thì ra như vậy, chậc chậc... Ngươi thật sự là một yêu linh vừa ngu lại vừa đần, ha ha ha ha...". Long Ly vô cùng cao hứng, mặc dù thực lực đối phương cao hơn mình, nhưng không phải ngoan ngoãn bị hắn chà đạp hay sao?
"Ngươi... Đợi bản tôn thoát khỏi xác Linh Nguyệt thú, hừ!".
Bạch Tà nở nụ cười lãnh khốc, lạnh lùng nghĩ, bởi vì Phượng Thiên Tuyết lập lời thề Thiên Địa chỉ là Long Ly có thể đùa bỡn Linh Nguyệt thú, nhưng lại không thể đùa Bạch Tà hắn!
Phượng Thiên Tuyết đưa trái Ngân Tiên kia tới, Bạch Tà duỗi móng vuốt ra, vội vàng cắn một miếng lớn!
Lập tức, thịt quả ngọt ngào, linh lực nhanh chóng bạo tăng, thần thức cũng cường đại gấp đôi!
"Linh Nguyệt thú, lập tức giao Ngân Tiên quả của ngươi cho bản tôn!".
Long Ly giảo hoạt chớp nhoáng, vươn tay về phía Bạch Tà, không khách khí cướp mất Ngân Tiên quả của nó!
"Ngươi...". Bạch Tà giận dữ không thôi, hung hăng ném trái Ngân Tiên kia lên tay của hắn, "Tiểu nhân đắc ý, một ngày nào đó, bản tôn sẽ hành hạ ngươi đến chết!".
Phượng Thiên Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-de-doc-phi-dai-ty-phe-vat-nghich-thien/2001245/chuong-64-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.